BACH DA HANH - Trang 66

“Có thể làm phiền cháu một chút không?” Sasagaki bước vào

phòng. Đây là một gian phòng kiểu Nhật rộng chừng mười mét
vuông, có lẽ cửa sổ hướng về phía Tây Nam, ánh mặt trời tràn trề ùa
vào qua cửa sổ.

“Cháu chẳng biết gì cả.” Ryoji vẫn xoay lưng lại với ông.

“Không sao, chuyện gì không biết thì cứ nói là không biết, bác

chỉ tham khảo thôi. Bác ngồi đây được không?” Sasagaki chỉ vào cái
nệm ngồi trên chiếu tatami.

Ryoji ngoảnh đầu lại nhìn một cái, rồi trả lời, “Mời bác ngồi.”

Sasagaki ngồi xếp bằng, ngẩng đầu nhìn cậu bé ngồi trên ghế.

“Chuyện bố cháu... bác rất tiếc.”

Ryoji không trả lời, vẫn quay lưng lại với Sasagaki. Sasagaki

đảo mắt quan sát căn phòng. Phòng ốc được dọn dẹp tương đối sạch
sẽ. Đối với phòng của một học sinh cấp một, thậm chí còn khiến
người ta có cảm giác hơi giản dị. Trong phòng không dán poster của
Yamaguchi Momoe hoặc Sakurada Junko, cũng không trang trí tranh
ảnh xe đua siêu cấp. Trên giá sách không có truyện tranh, chỉ có các
sách phổ cập kiến thức khoa học cho nhi đồng như Bách khoa toàn
thư
, Cấu tạo xe hơi, Cấu tạo ti vi. Thứ thu hút sự chú ý của Sasagaki là
khung ảnh treo trên tường, bên trong là một con thuyền buồm cắt từ
giấy trắng, đến cả dây thừng cũng được thể hiện một cách rất khéo
léo. Sasagaki nhớ là mình đã từng xem nghệ nhân cắt giấy biểu diễn
trong buổi liên hoan, nhưng tác phẩm này tinh xảo hơn nhiều. “Cái
này đẹp thật đấy! Cháu làm à?”

Ryoji liếc nhìn khung ảnh một cái, khe khẽ gật đầu.

“Ừm!” Sasagaki thật lòng thốt lên một tiếng kinh ngạc, “Cháu

khéo tay quá, cái này mang đi bày bán cũng được ấy chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.