BACH DA HANH - Trang 775

Noriko có cả hai thứ, song từ khi cỗ máy chẳng rõ dùng để làm gì
này chuyển vào đây, cô chưa từng chạm đến nó. Khi muốn tìm hiểu
các thông tin liên quan đến dược phẩm, cô sẽ dùng cách thức trước
đây, tức là hỏi công ty sản xuất. Những dược sĩ khác cũng làm vậy.

Mọi người đều biết tay phó giáo sư trẻ tuổi ngồi trước màn

hình máy tính đang hợp tác với một công ty dược phẩm, cùng tiến
hành nghiên cứu gì đó. Noriko cho rằng, hệ thống này đối với
những người như vậy mà nói hẳn là thuận tiện lắm. Nhưng máy
tính dường như không phải hoàn hảo gì. Chỉ mấy ngày trước thôi,
kỹ thuật viên ở bên ngoài vừa đến thảo luận với các bác sĩ, bọn họ
nghi ngờ máy tính đã bị hacker thâm nhập.

Tất nhiên, Noriko hoàn toàn chẳng hiểu gì về mấy chuyện này.

Buổi chiều, Noriko xuống phòng bệnh hướng dẫn các bệnh

nhân nội trú dùng thuốc, bàn bạc với các bác sĩ và y tá về thuốc
dùng cho người bệnh, sau đó về phòng Dược pha chế thuốc. Đây là
một ngày như mọi ngày khác. Trong lúc cô làm những công việc
hằng ngày ấy, đồng hồ đã chỉ năm giờ.

Đang chuẩn bị về nhà thì có đồng nghiệp gọi cô, bảo là có điện

thoại tìm.

Người cô nôn nao. Có lẽ là anh ta gọi.

“A lô.” Cô nói vào ống nghe, giọng hơi khàn khàn.

“À... cô Kurihara Noriko phải không?” Là giọng đàn ông,

nhưng không hề giống với giọng nói mà Noriko hằng chờ đợi.
Giọng đối phương nhỏ đến nỗi khiến người ta liên tưởng đến người
mắc bệnh, nghe hơi quen tai.

Cô trả lời. “Vâng tôi đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.