BACH DA HANH - Trang 83

đã bắt đầu mệt mỏi, Nagashima chính là minh chứng cho điều đó.
Lướt mắt xem qua bài báo nói về trận thắng của đội Chumchi
Dragons xong, Tagawa gập báo lại. Anh ngước nhìn đồng hồ trên
tường, đã bốn giờ hơn. Hôm nay chắc không có khách nữa rồi, anh
tự nhủ. Trước ngày phát lương, hiếm có người nào đến trả tiền thuê
phòng.

Đang há miệng ngáp vặt, anh chợt trông thấy phía sau cánh

cửa kính dán thông báo thấp thoáng bóng người. Nhìn cái chân lộ ra
là biết không phải người lớn. Chiếc bóng ấy đi giày thể thao. Tagawa
nghĩ, chắc là đứa học sinh cấp I nào đấy tan học về đứng lại đọc
thông báo giết thời gian. Nhưng mấy giây sau, cánh cửa kính mở ra.
Một cô bé mặc áo sơ mi, bên ngoài khoác áo len cài khuy e dè bước
vào. Đôi mắt tròn to khiến người ta liên tưởng đến một giống mèo
quý gây cho Tagawa ấn tượng sâu sắc. Có vẻ cô bé là học sinh cuối
cấp I.

“Có chuyện gì vậy?” Tagawa hỏi, chính anh cũng cảm thấy

giọng mình rất dịu dàng. Nếu người đẩy cửa bước vào là đám nhãi
bẩn thỉu mắt la mày lét ở gần đấy, giọng anh ta chắc hẳn sẽ rất lạnh
lùng hờ hững, không thể so với lúc này được.

“Chào chú ạ, cháu họ Nishimoto.”

“Nishimoto? Nishimoto nào nhỉ?”

“Nishimoto ở khu nhà Yoshida ấy ạ.”

Giọng cô bé rành rọt. Tagawa nghe rất lạ tai. Lũ trẻ con mà anh

quen biết toàn những đứa cứ mở mồm ra là biết ngay rặt một lũ xấc
xược con nhà thiếu giáo dục.

“Khu nhà Yoshida... à?” Tagawa gật gật đầu, rút ra tập hồ sơ ở

giá sách bên cạnh. Khu nhà Yoshida có tám hộ gia đình, nhà
Nishimoto thuê phòng 103 nằm ở chính giữa tầng một. Tagawa xác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.