BACH DA HANH - Trang 85

Tagawa nghĩ, tính sao nhỉ, rồi nhìn đồng hồ, lúc này mà đóng

cửa thì sớm quá. Bố anh hôm qua đã đi thăm người họ hàng, đến tối
mới về. Nhưng cũng không thể đưa chìa khóa dự phòng cho Yukiho
được. Lúc sử dụng chìa khóa dự phòng, nhất định phải có mặt
người của công ty bất động sản Tagawa tại đó, đây là một điều
khoản trong hợp đồng giữa họ và người sở hữu khu nhà cho thuê
ấy.

Đợi lát nữa mẹ cháu sẽ về thôi... nếu là bình thường anh sẽ nói

thế, nhưng thấy nét mặt bất an của Yukiho đang nhìn chăm chăm
vào mình, anh thật khó thốt ra những lời hờ hững như vậy.

“Được rồi, chú sẽ đi mở cửa hộ cháu. Đợi chú một lát.” Tagawa

đứng dậy, bước lại gần két bảo hiểm để chùm chìa khóa dự phòng
của các căn hộ cho thuê.

Từ văn phòng bất động sản Tagawa đến khu nhà Yoshida mất

chừng mười phút đi bộ. Tagawa Toshio vừa nhìn phía sau thân hình
nhỏ nhắn của Nishimoto Yukiho vừa bước đi trong con ngõ nhỏ
được lát gạch một cách sơ sài. Yukiho không đeo cặp sách của học
sinh cấp I, mà chỉ xách một cái túi bằng nhựa dẻo màu hồng. Mỗi
khi chuyển động, trên người cô bé lại ra tiếng chuông đinh đinh
đang đang. Tagawa lấy làm tò mò không biết đó là chuông gì, bèn để
ý quan sát, nhưng nhìn bề ngoài không nhận ra được. Để ý cách ăn
mặc của Yukiho, biết ngay cô bé không phải con nhà giàu có. Giày
thể thao đã mòn vẹt, áo len xù lên, còn có mấy chỗ bị rút sợi, cả chiếc
váy kẻ ca rô cũng khá sờn cũ. Mặc dù vậy, trên người cô bé này lại
toát ra một vẻ quý phái mà trước đây Tagawa hiếm có cơ hội được
tiếp xúc. Anh cảm thấy hết sức khó tin, tại sao lại như vậy chứ? Anh
biết rõ mẹ của Yukiho. Nishimoto Fumiyo là một người đàn bà trầm
tính, chẳng có gì nổi bật. Vả lại chị ta giống như những người sống ở
cùng khu, trong mắt lúc nào cũng thấp thoáng vẻ thô lậu tầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.