BACH DA HANH - Trang 841

10

Tay chân cô lạnh như nước đá. Mặc dù rúc trong chăn rất lâu,

vẫn thấy khắp người lạnh buốt. Mika vùi đầu xuống gối, cuộn người
lại như chú mèo.

Hai hàm răng không ngừng va vào nhau lập cập, toàn thân run

rẩy không thôi.

Cô nhắm mắt lại, thử cố ngủ. Thế nhưng, khi ngủ, cô lại mơ

thấy mình bị gã đàn ông không có mặt kia đè chặt, rồi giật mình tỉnh
lại vì quá hãi hùng, mồ hôi lạnh đầm đìa khắp người, tim đập thình
thịch, cơ hồ muốn ép nát cả lồng ngực ra. Chuyện đó cứ lặp đi lặp
lại.

Tình trạng thế này kéo dài mấy tiếng đồng hồ rồi? Liệu mình có phút

bình yên nữa không?

Cô không muốn tin rằng sự việc xảy ra ngày hôm nay là sự

thật. Cô muốn coi ngày hôm nay như một ngày bình thường, giống
như ngày hôm qua, hôm kia vậy. Thế nhưng, đây không phải là mơ,
cảm giác ngâm ngẩm đau còn sót lại ở bụng dưới chính là bằng
chứng.

“Tất cả có cô lo, Mika, cháu không phải nghĩ gì hết.” Giọng

Yukiho vang lên bên tai.

Mika không nhớ nổi lúc đó cô ta xuất hiện từ đâu nữa. Cả việc

kể lại cho cô ta sự tình xảy ra thế nào, cũng là một mảng ký ức mơ
hồ. Lúc đó, hẳn là cô không nói được gì, nhưng Yukiho dường như
vừa nhìn đã hiểu ngay chuyện gì xảy ra rồi. Khi định thần lại thì
Yukiho đã giúp cô mặc quần áo xong, để cô ngồi trong xe. Yukiho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.