BẠCH KIM - Trang 18

“Bùi đại nhân có chỗ không biết, Hồng Tụ cô nương không phải vũ nữ

tầm thường, không bao giờ vì tiền tài mà ca múa. Nàng nếu cao hứng, sẽ vô
điều kiện hiến tặng vũ điệu; nàng nếu không thích, cho dù tốn cả núi vàng
cũng đừng mong nàng động lòng. Hôm nay Hồng Tụ cô nương chính là lần
đầu tiên hiến vũ bên ngoài Thiêm Hương Lâu, chúng ta có thể mời nàng
đến đã là ngoài mong đợi rồi, nếu lại muốn nàng múa nữa, e là…”

“Thanh lâu vũ kĩ có gì đặc biệt chứ?” – Bùi Văn Long cười lạnh, vừa rồi

Lữ Kinh Hồng và Hồng Tụ nháy mắt đưa tình, khuấy động lòng đố kị đè
nén đã lâu, hắn không nhị được buông lời mỉa mai – “Chư vị đại nhân là
phụ mẫu một phương, không ngờ nâng niu một vũ kĩ như phưọng hoàng,
thật khiến người ta không thể hiểu nổi! Tự phụ thế nào cũng bất quá là vũ
cơ xướng hát, ta chẳng tin nàng dám không nể mặt chư vị đại nhân. Hôm
nay nếu không có vũ nhạc của nàng trợ hứng, yến tiệc này quả nhiên vô vị,
không bằng nên dẹp cho rồi.”

Tuy nói mọi người ngồi đây phần lớn phẩm cấp đều hơn Bùi Văn Long,

nhưng hắn là đặc sứ tay nắm thượng lệnh, ai cũng không dám đắc tội. Tuy
nhiên muốn Hồng Tụ lại múa, thì có chút khó khăn. Họ không khỏi đưa mắt
nhìn nhau, đều lộ vẻ khó xử. Lúc này, chỉ thấy Lữ Kinh Hồng đứng lên rời
chỗ, hướng Bùi Văn Long ôm quyền nói:

“Đại nhân, tiếp đây còn có sự an bài Tần Hoài Tứ Diễm vì đại nhân hầu

rượu trợ hứng, đại nhân hà tất vì một cành cây, không nhìn đến cả khu
rừng.”

Nếu do người khác khuyên giải, Bùi Văn Long phần lớn sẽ thuận nước

đẩy thuyền, quyết không làm khó ai. Dù sao thân tại quan trường, ít nhiều
cũng hiểu đạo lí xử thế linh hoạt. Nhưng sự ngăn cản của Lữ Kinh Hồng
trái lại khơi lên oán hận đè nén lâu nay trong lòng Bùi Văn Long, hắn cười
lạnh hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.