BẠCH MÃ HOÀNG TỬ, CHÀNG Ở ĐÂU? - Trang 159

Tớ là người để mặc người khác làm gì thì làm ấy hả? Có thể cậu có lý

đấy, nhưng tớ không bị (chưa bị) lạm dụng thể xác đâu!

Tớ tự hỏi cậu đã bắt bản thân phải chịu loại nhục hình nào, và tớ hy

vọng cậu có chừa lại chút thương xót cái cơ thể bé nhỏ đau thương tội
nghiệp của cậu.

Cậu cũng vậy, cũng xứng đáng được nhận hoa. Hoa V tặng tớ là hoa

hồng, một bó đủ các loại màu sắc, đẹp lắm.

Căn phòng Quên lãng đặt tại một nơi Không Có Gì hết sức tĩnh lặng quả

là một nơi hoàn hảo. Tớ đồng ý với cậu: đó sẽ là điểm đến tiếp theo từ Căn
phòng Tra tấn; chúng ta có thể tống toàn bộ những người tình cũ, gia đình
và tất cả những con người độc hại vào đó một khi vết thương trong chúng ta
đã được chữa lành.

Cậu với tớ còn một điểm chung nữa: tớ cũng vậy, cũng làm việc ở một

cửa hàng áo len chui đầu nơi tớ nhiễm phải virus gấp đồ. Buồn thay, vì cái
tủ nào của tớ cũng đầy ắp nên các chồng quần áo trong đó chẳng bao giờ
được ngăn nắp như tớ muốn cả. Tớ không xếp quần áo theo màu mà theo
mẫu (cổ chữ V, cổ lọ, áo gi lê) và theo nguyên liệu may (len, móc...).

Đây chắc chắn là phần trao đổi thú vị nhất trong số các thư từ giữa

chúng ta!

Tớ vừa thở dài vừa nghĩ về chứng bệnh thần kinh chung của bọn mình:

phần thì tớ thấy rất vui, phần tớ lại không thể ngăn nổi mình tìm xem đâu là
khía cạnh tiêu cực của điều đó.

Trong khi chờ đợi thì phải nói là tớ rất thích câu khẩu hiệu của cậu: “Tớ

là người ngăn nắp sạch sẽ và tớ rất lấy làm tự hào”. Thậm chí có lúc tớ còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.