BẠCH MÃ HOÀNG TỬ, CHÀNG Ở ĐÂU? - Trang 235

- Không, cảm ơn cậu, tớ chẳng bao giờ vén tóc lên cả, đấy là vì tai tớ.

- Chúng làm sao?

- Chúng cứ vểnh ra. Đúng ra là hơi vểnh thôi nhưng mẹ tớ làm tớ bị mặc

cảm từ lúc tớ còn nhỏ. Tớ từng bị cấm dùng kẹp tóc, dã man vô cùng.

- Thật vớ vẩn! Tai cậu rất ổn mà, thậm chí còn chẳng vểnh chút xíu nào

nữa! Chuyện này khiến tớ nghĩ đến mẹ tớ, lúc nào cũng chỉ trực bảo tớ là tớ
còn nhỏ lắm. Tớ thấy bản thân mình rất dễ thương. Cậu biết sao không? Vì
tớ cân đối.

- Cậu mới là người có lý! Được rồi, vậy còn bữa sáng muộn thì thế nào?

- Có Laura và cô bạn thân Nasreen của tớ, cô bạn thân nhất. Họ cũng mời

cả Gina, trước đây chị ta cũng thuộc nhóm bọn tớ nhưng tớ ngừng gặp chị
ta rồi. Chị ta quá ư phức tạp. Ghen tuông và ganh đua. Một sự kết hợp tồi tệ.
Nhưng có lẽ chị ta sẽ khiến cậu thích thú. Chị ta vừa tròn bốn mươi tuổi
nhưng chị ta lại bảo mình mới có ba mươi chín cộng thêm phí vận chuyển
và gửi hàng.

- Cả nhóm đều độc thân à?

- Ừ. Nasreen hẹn hò với ai đó được một năm nay, anh ta mời cậu ấy đến

nhà bố mẹ mình ăn tối, cậu ấy đã tới với một bó hoa rất đẹp. Bố mẹ anh ta
cảm ơn cậu ấy rồi rời khỏi phòng. Một giờ sau, cậu ấy vẫn ngồi trong phòng
khách với anh bạn trai còn bố mẹ anh ta thì không quay lại. Anh ta ra xem
họ làm gì: họ đang ăn nốt bữa tối mà không thèm mời anh ta và Nasreen ăn
cùng!

- Không phải chứ! Cậu ấy đã làm gì họ nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.