BẠCH MÃ HOÀNG TỬ, CHÀNG Ở ĐÂU? - Trang 248

Tôi nhìn những chiếc cốc nhỏ bằng nhựa được xếp khéo léo trên chiếc

khay nhỏ. Cuộc sống của tôi cũng hệt như chiếc khay này. Mỗi cái cốc
tượng trưng cho một mặt của cuộc sống ấy: Vincent, gia đình, bạn bè, công
việc...

Trong lúc thờ ơ quan sát những món ăn đang chờ tôi xơi, tôi tự hỏi mình

còn phải chịu đựng bữa ăn hàng ngày mà mình tự áp đặt cho mình bao lâu
nữa.

Tất cả những người tôi yêu mến ấy, và cảm giác đã không lựa chọn gì.

Tôi trả lại cái khay cho cô tiếp viên hàng không.

Sân bay Roissy sáng thứ Hai thật náo nhiệt.

Một phụ nữ nẫng tay trên cái xe chở đồ tôi đã lấy trong lúc tôi mải kéo va

li ra khỏi băng chuyền, rõ là chị ta rất hung hăng nên tôi thà im lặng mà tìm
một cái xe chở đồ khác còn hơn. Miễn là không có quá nhiều người đứng
đợi taxi.

Dù sao trước khi ra khỏi sảnh sân bay, tôi cũng đoán rằng thời tiết hẳn là

mát mẻ còn mọi người chắc rất sốt ruột bực bội; tôi đã về tới nhà.

Rồi tôi nhìn thấy anh ấy, ở tít phía cuối.

Vincent đang đợi tôi, Vincent đã không đến văn phòng ở Luân Đôn,

Vincent nhìn thấy tôi và mở rộng vòng tay đón tôi. Tôi đã ở nhà mình.

Vincent, người thật dễ khiển trách vì sự thiếu tham vọng của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.