BẠCH MÃ HOÀNG TỬ, CHÀNG Ở ĐÂU? - Trang 85

Corse và kể về thời hoàng kim ông từng trải qua với cái nhóm nho nhỏ của
mình.

Bà tôi thì sung sướng, bố tôi thì rụng rời.

Michel chỉ phạm phải sai lầm duy nhất: hỏi tuổi bà nội tôi. Bà tránh trả

lời và xử trí bằng một câu bất ngờ: “Tôi mà là một con chó thì tôi đã chết
quách rồi!”

Đến giờ tặng quà... Khuyên tai, nước hoa, quần áo... Và đến lượt

Bérénice. Cô nàng tặng bà một chiếc điện thoại di động.

Tặng một chiếc điện thoại di động cho bà tôi, người lúc nào cũng chỉ ở

hoặc trong nhà hoặc trong công viên ngay dưới nhà nơi luôn có Martha đi
cùng... Bà sẽ làm gì với một chiếc điện thoại di động đây?

- Cháu đã nhập số của cháu, như vậy bà có thể gọi cho cháu bất cứ lúc

nào bà cần, Bérénice thủ thỉ.

Bản hòa tấu ngợi khen dành cho sáng kiến xuất sắc của cô nàng, thậm chí

bố tôi cũng tham gia nữa, ông bấm bấm ấn ấn để nhập cả số của ông lẫn số
của tôi.

Chiếc khăn choàng vai tôi chọn cho bà với biết bao yêu thương bị phớt lờ

hoàn toàn và tôi thấy buồn lắm.

Vincent đã ra khỏi nhà hàng lúc di động của anh đổ chuông: ông chủ anh

gọi từ Luân Đôn. Tôi thì thào kiên quyết hết mức có thể: “Mẹ kiếp, đang
Chủ nhật kia mà!”, nhưng anh đã đáp lời ngay: “Em muốn gì chứ, anh cũng
có việc phải làm cơ mà!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.