BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 76

Chương 11: Một Thân Phận.

T

rong thời khắc điên cuồng nhất của mình, anh còn không thể quên nói cho
cô biết, nguyên nhân anh tổn thương cô, là vì đã yêu cô quá rồi.

Hai ngày qua, Bạch Nhật Tiêu vẫn đứng trước cửa phòng cô. Cô không ăn
cơm, không đi học, không nói lời nào, không để ý tới anh. Nhưng, anh
không hề hối hận khi đã nói sự thật kia, một sự thật cô không thể chấp nhận
được. Ít nhất, nếu làm như vậy, cả hai còn có tương lai.

Nhìn cô, cơn đau trong lòng khiến ánh mắt anh đỏ lên. Hai ngày không ăn
cơm đã khiến cho thân thể vốn gầy nhỏ của cô càng thêm hư nhược rồi, sắc
mặt tái nhợt như thể chỉ cần sờ vào sẽ tan nát. Giờ phút này, cô tựa như một
đứa trẻ nhỏ bé làm từ gốm sứ đã vỡ tan, mỗi một mảnh nhỏ đều có thể lấy
máu từ vết thương trong tâm khảm của anh.

“Huyên Huyên, ăn cơm, được không em?” Anh ngồi bên người cô, thống
khổ nhìn cô, nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé lạnh như băng. Nếu giờ phút này
cô không cự tuyệt vòng ôm của anh, anh nhất định sẽ mang hết thảy hơi ấm
của mình trao cho cô!

Cô đứng lên muốn vào phòng vệ sinh. Mỗi khi anh xuất hiện trong phòng
cô, cô đều dùng cách như thế buộc anh phải rời đi. Anh không đi, cô vẫn ở
lỳ trong phòng vệ sinh không ra.

Anh ôm lấy thân thể của cô, cũng không dám dùng sức. Rất sợ mà vòng
chặt hai cánh tay, cô sẽ muốn thoát khỏi lòng mình, tàn nhẫn hệt như việc
không chiếm được cô. “Huyên Huyên, không cần như vậy được không?
Anh rất đau lòng em, không được tra tấn chính mình!” Anh cố nén nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.