BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 120

vậy, anh kiên nhẫn ôm khát vọng, chỉ nhìn cô đã thỏa mãn, nhưng là, ngay
cả khát vọng đơn giản đó của anh, cô vẫn cự tuyệt.

“Anh Hạo Nhiên nói muốn giúp anh chuẩn bị tiệc chúc mừng gì đó, anh
không ra ngoài sao?” Cho dù giả vờ cào cào tóc vẫn không trốn tránh được
ánh mắt của anh, Bạch Nhật Huyên phải uyển chuyển đuổi anh đi vậy.

“Em muốn đi cùng anh không?” Anh lạnh nhạt mở miệng, đem sự giận dữ
của mình giấu tốt đằng sau mặt nạ. Ở chung một chỗ với anh khó chịu như
thế? Từ khi nào cô bắt đầu mở miệng đuổi anh đi rồi?

“Em…em còn có bài tập chưa làm xong, không đi được.” Cô quanh co đáp.
Có bài tập chỉ là lấy cớ, cô biết Chung Thi Âm cũng sẽ tham gia lần gặp
mặt này, mà chính bản thân cô cũng không biết nên đối mặt với Chung Thi
Âm như thế nào. Có lẽ, mối quan hệ của anh hai và Chung Thi Âm trong
lần gặp này sẽ tăng thêm một bước. Như vậy, cô có thể sẽ không chịu sự
dày vò như vậy nữa.

“Anh đây cũng không đi.” Cho dù cô vẫn cố ý né tránh, anh vẫn theo đuổi
như cũ. Cho dù cô tạo thành một áp lực vô hình nào đó, anh vẫn mang tình
yêu say đắm này biểu đạt hết sức rõ ràng. Chờ đến khi cô không thể thừa
nhận được áp lực này, anh sẽ trấn an thật tốt cảm xúc bùng nổ đó, sau đó
giúp cô từng bước tiếp nhận anh.

Bạch Nhật Huyên nhất thời á khẩu không trả lời được, co quắp tựa đầu
quay sang chỗ khác, không dám nhìn vào ánh mắt thâm tình của anh. Sự dịu
dàng nhưng cường thế đó khiến cho cô tiến thoái lưỡng nan, “Anh hai, anh
không cần làm như vậy.” Cô cầu xin nói.

“Vậy em muốn anh phải làm thế nào?” Ánh mắt thâm sâu của anh một giây
cũng không rời khỏi chỗ Bạch Nhật Huyên, đối với sự cự tuyệt uyển
chuyển của cô, anh từng bước ép sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.