BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 135

Trong hốt hoảng, Bạch Nhật Huyên vượt qua được một ngày, tiếng chuông
tan học vang lên, cô còn do dự mà không biết làm thế nào.

“Cậu làm sao mà còn ở đây thế?” Từ Khả Hân chọc chọc cô, nghi hoặc hỏi,
“Anh hai cậu hôm nay không tới đón hả?”

Cô lắc lắc đầu, “Ừm, hôm nay ảnh không đến.”

“Vậy cùng đi với mình? Để Hạo Nhiên đưa cậu về.” Từ Khả Hân dọn đồ cá
thứ, vợ chồng son nhà này mỗi ngày đều chìm trong mật, ngọt ngào ‘bất
diệc nhạc hồ’ [1].

“Không được, mình còn có chút việc.” Cô cười nói, lại khó nén tâm sự
phiền não chết được. Tiểu thuyết thì Bạch Nhật Huyên cô xem nhiều lắm,
trong đó, nữ nhân vật chính thường xuyên tìm được người giả trang bạn trai
bức lui người theo đuổi. Cô nghĩ, nếu nam sinh viết thư tình kia không tệ
lắm, cô có thể nhờ cậu ta hỗ trợ một chút, cho nên cô quyết định đến chỗ
hẹn.

Bạch Nhật Huyên khó khăn từng bước đến địa điểm hẹn, may là trên sân
bóng rổ, không phải là nơi hẻo lánh gì. Lúc cô vừa đến, trên sân vắng
người, chỉ có cô cùng một nam sinh đang ném bóng vào rổ. Thân mình của
cậu ta thực linh hoạt, nhẹ nhàng nhảy lên có thể ném quỏ bóng một cách
chuẩn xác cực kỳ vào lưới. Trên sân bóng rổ rộng cũng chỉ có bóng dáng
màu trắng của cậu ta chuyển động, vừa mừng rỡ vừa ngạc nhiên khi thấy
một dáng người hồng hồng xuất hiện trong tầm mắt, cười chạy tới chỗ cô.

“Bạn đã đến rồi.” Cậu ta ngại ngùng mở miệng, giọng nói thực trong trẻo,
tràn ngập hương vị mặt trời. Một tay cậu ta ôm bóng rổ, một tay gãi gãi
đầu, bộ dáng ngại ngùng như thế này khiến người khác có cảm giác như anh
trai nhà bên vậy, thân thiết hòa ái.

“Là cậu tìm mình?” Cô mỉm cười hỏi, lại nhìn gương mặt của cậu bạn vì cô
xuất hiện mà ửng đỏ cả lên. Ở trên người cậu không có mùi mồ hôi, thực rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.