BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 148

Bạch Nhật Tiêu lái xe về nha, mang lễ phục đã được chuẩn bị tốt cho cô
thay. Cô rất ít khi chính thức mặc như vậy, bởi vì trong vài năm anh không
có ở đây, cô cơ hồ cũng không tham gia vũ hội nào. Bình thường quần áo
mặc cũng chỉ là váy dài dép xỏ ngón mà đi, lâu lắm không mang giày cao
gót, nên vừa mới đi được vài bước đã ngã sấp vào lồng ngực của anh.

“Cẩn thận một chút.” Anh vòng tay qua thắt lưng cô, đau lòng trách cứ. Để
Bạch Nhật Huyên ngồi trên sô pha, Bạch Nhật Tiêu quỳ một gối xuống mặt
đất, cởi giày cao gót của cô ra, nhẹ nhàng xoa xoa mắt cá chân cho cô.

“Ưm”, mặt cô hồng lên, có chút quẫn không biết làm thế nào, “Lần sau em
sẽ cẩn thận hơn một chút.” Từ khi anh giữ lấy cô, về sau này, mỗi lần tiếp
xúc cùng với anh, lòng của cô đều bùm bùm loạn cả lên, khiến cho cô rung
động mà bất an.

Bạch Nhật Tiêu hy vọng cô ở trước mặt mình có thể vĩnh viễn không cẩn
thận như vậy, bởi vì anh đã chuẩn bị tốt để cả đời đều đón được cô. “Mang
giày cao gót không được sao?” Anh hỏi. Dường như anh chưa từng thấy cô
mang giày cao gót, bởi vì cô nữ sinh nhỏ thích chạy nhảy ầm ĩ này, giày cao
gót sẽ trói buộc thiên tính của cô.

“Dạ, nhưng mà mang một chút cũng không sao hết.” Kỳ thật Bạch Nhật
Huyên muốn bù lại chiều cao không đủ của cô. Nếu muốn đứng bên cạnh
anh, sự thấp bé này có chút không tương xứng.

“Mang không được thì đừng mang.” Anh cau mày nói, bảo người giúp việc
mang một đôi dép xỏ ngón cô thích mang đến.

“Nhưng như vậy thấp quá đi.” Cô đứng ở trước gương, nhìn chính mình đeo
đồ trang sức chỉ cao tới bờ vai anh, vô cùng oán giận nói. Mỗi lần nói
chuyện với Bạch Nhật Tiêu đều phải ngẩng đầu một góc độ thiệt lớn. Đại
khái cũng chỉ cần nhìn như vầy, khiến cho cô thực sự cảm giác được, bọn
họ thật sự không phải là anh em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.