BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 171

Bạch Nhật Huyên cười ngọt ngào, tin nhắn gửi đến di động không ngừng,
khiến cho mỗi lần cô nhìn đều hạnh phúc không thôi, cười cười giống như
cô dâu nhỏ chuẩn bị kết hôn vậy.

Từ Khả Hân đã chịu đựng đủ việc cô bạn mình khoe hạnh phúc bằng kiểu
cười ngớ ngẩn kia, giả bộ chán ghét mà gõ gõ cái bàn cô, “Đủ rồi nha, cười
cho đến khi không khép miệng lại được.”

Bạch Nhật Huyên cũng ý thức được chính mình hơi rõ ràng quá mức, đáng
chết là thế, nhưng vẫn cứ vụng trộm mà cười một chút.

Từ Khả Hân ngạo nghễ nhìn cô bạn mình, “Tình yêu thực khiến cho người
ta hạnh phúc nha. Nếu cậu có thể sớm một chút thay đổi quan niệm, cả hai
người đều không phải chịu nhiều đau khổ như vậy.” Loại sự tình này, có đôi
khi người ngoài cuộc lại tỉnh tào hơn người trong cuộc u mê. Bởi vì Bạch
Nhật Huyên luôn bị vây trong vực sâu của đạo đức luân lý nên vẫn không
dám nhìn thẳng vào tình cảm của mình đối với Bạch Nhật Tiêu. Từ Khả
Hân mơ hồ có thể cảm giác được rằng, những năm Bạch Nhật Tiêu không
có ở đây, nụ cười của cô bạn mình cơ hồ chỉ là một đống tác gượng ép nhấc
môi lên mà thôi.

“Phải quý trọng anh ấy đó, anh ấy đối với cậu như vầy, thâm tình mấy năm
không đổi. Mà số mạng của cậu cũng tốt quá đáng đó, thật không biết sao
người đàn ông ‘tuyệt vô cận hữu’ (trên trời dưới đất khó kiếm được, có một
không hai) này sao lại có thể ngu ngốc mà trao tình yêu vào tay cậu chứ?”
Trong giọng nói của Từ Khả Hân toàn vẻ oán hận.

Bạch Nhật Huyên không kiên nhẫn, đưa tay nhét điện thoại vào trong túi
xách, giả bộ chán ghét nói. “Đã biết. Mà chao ôi, cậu cứ dài dòng như vậy,
không biết sao anh Hạo Nhyieen có thể chịu đựng được cậu nha?” Cô phản
công Từ Khả Hân, ai cũng không nhường ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.