BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 21

Ngón tay thon dài nắm bút, trên vở học toán sạch sẽ của cô, anh viết trọng
tâm cần ôn tập của kỳ thi lần này, sau vài giờ sửa chữa bài tập, phấn đầu
đầy gian khổ học toán cùng cô, dần dần, mi tâm anh nhăn lại, tuy rằng
không đành lòng, nhưng vẫn cho cô mấy cái cốc đầu, sau đó cẩn thận viết
bài giải ngay bên cạnh.

Thời tiết đầu xuân lúc lạnh lúc nóng, khiến cho thể chất vốn suy yếu của cô
sau một cơn mưa xuân, nhiệt độ cơ thể đột nhiên tăng. Đêm qua, cả một
đêm mưa xuân rơi tí tách xôn xao bên ngoài, cô không ngủ trong ngực anh.

Anh rất tức giận, rất đau lòng, nhưng không thể trách cứ cô bé được, chỉ có
thể tự âm thầm mắng mình không chăm sóc cho cô thật tốt. Anh một tất
cũng không rời, luôn ngồi bên cạnh giường cô, thỉnh thoảng xoa tay giúp cô
ấm lên, ém chăn. Nhìn cô ốm yếu như vậy, tâm anh đau đến rối bời.

Sáng sớm nay anh liền gọi bác sĩ tới, kê cho cô một đống thuốc. Anh nhìn
đồng hồ, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể xụi lơ kia, đưa thuốc sát miệng cô, vừa
dỗ dành vừa lừa để cô đem thuốc nuốt xuống.

“Biết dược khó ăn, còn làm cho chính mình sinh bệnh.” Nàng uống thuốc
xong sau vẫn kêu khổ, bị hắn lạnh như băng nhưng đến một câu trách cứ.

“Biết thuốc khó uống, còn làm cho chính mình sinh bệnh.” Cô sau khi uống
thuốc vẫn luôn miệng kêu đắng, lại bị một câu lạnh băng của anh trách cứ.

“Người ta bị bệnh, anh không thể nói chuyện dễ nghe chút à?” Cô thầm
oán, hoàn toàn không nghe được sự đau lòng trong lời nói của anh. Bị cơn
đau tra tất thực là không phải cảm giác tốt, mới nói một câu, liền cảm thấy
đầu óc choáng váng mơ hồ, đưa tay ấn ấn lên huyệt thái dương.

Anh đau lòng lấy tay cô ra, giúp cô xoa, để cô dựa vào lòng mình. Thân thể
cô mềm nhũn, tựa hồ không ôm chặt sẽ mất đi, làm anh một khắc cũng
không dám buông tay. “Em bị ốm anh cũng rất đau, xin em đừng sinh bệnh
nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.