BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 273

Bạch Nhật Huyên ngồi trong văn phòng, thừa dịp Huyên Huyên không có ở
đây liền kêu Mạc Thịnh vào, đưa túi văn kiện giao cho Mạc Thịnh, “Đưa
phần văn kiện này đến công ty truyền thông có uy tín nhất. Tôi hy vọng báo
chí nhanh chóng loan tin tức này ra.” Bạch Nhật Tiêu nói, biểu tình lạnh
lùng không một cảm xúc.

Mạc Thịnh y theo lời Bạch Nhật Tiêu mà làm việc. Theo Bạch Nhật Tiêu
nhiều năm như vậy, anh đã hiểu được phần nào thủ pháp làm việc của Bạch
Nhật Tiêu. Với Bạch thị, văn kiện này chính là chăn đệm.

Bạch Nhật Huyên ghé vào trên người Bạch Nhật Tiêu, hai má ửng đỏ đùa
bỡn dây chuyền trên cổ anh, yêu thích không muốn buông tay. Đầu ngón
tay lướt qua chữ cái trên dây chuyền, là tên của cô, ở trước ngực anh.

Tay Bạch Nhật Huyên ở dưới chăn, quyến luyến vuốt ve da thịt trắng mịn
của cô. Phần cứng rắn vẫn trong thân thể Bạch Nhật Huyên, thỉnh thoảng cử
động. “Huyên Huyên.” Anh si mê liếm hôn đôi môi mềm của cô, mơ hồ gọi
tên cô không rõ. Đôi môi Bạch Nhật Huyên bật thoát vài tiếng rên rỉ, hưởng
ứng sự yêu chiều của anh, khiến Bạch Nhật Tiêu, phải nói là ‘cực hạn mất
hồn.’

Khu trang viên phía Đông diễn ra cảnh tượng yêu diễm mất hồn, Tổng công
ty phía Tây, trong văn phòng Bạch Vĩ Minh lại như thể phát ra ánh đèn màu
vàng cảnh cáo đầy nguy hiểm.

“Các anh làm ăn cái gì thế hả, sự tình đều đã xảy ra lâu như vậy mới đến
báo cáo với tôi?!!” Giọng nói đầy giận dữ của Bạch Vĩ Minh tràn ngập khắp
phòng, khiến cho tất cả những người đương có mặt đều co rúm lại. “Các
anh đều là một lx ngu ngốc hết hả? Lập tức đi thăm dò cho tôi, tôi muốn
biết người nào đã ra tay. Đi làm ngay lập tức!!” Lẫn trong giọng nói giận dữ
kia, là tiếng lộp bộp của những văn kiện bị quăng mạnh xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.