BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 296

Bạch Nhật Huyên tập trung tinh thần nghe mỗi một câu của cô, cũng hiểu
đại khái được nội dung. Cô đắc ý cười, ánh mắt thoáng qua Nhật Tiêu.
Mình là duy nhất trong lòng của anh đó.

Ánh mắt anh xấu xa vô cùng, kề sát bên tai cô, “Biết mấy năm đó anh cô
đơn bao nhiêu không? Tối nay phải bồi thường tất cả!” Giọng nói nhẹ
nhàng, hơi thở nhột nhạt phủ quanh vành tay cô.

“Có thể kể cho mình biết sao bạn quen được Cherish không?” Nhiệt tình
của Betty vẫn không giảm, tia sáng lóe lên trong mắt đầy tò mò phấn khởi,
vô cùng hứng thủ với lịch sử tình yêu của Bạch Nhật Tiêu.

Bạch Nhật Huyên nghĩ nghĩ một lúc lâu, rốt cuộc vẫn không nói được. Hai
người trước kia là anh em, giải thích xong thì lại dây ra mớ vấn đề nữa nha.
Cô nhìn Bạch Nhật Tiêu cầu cứu, cơ mà vẻ mặt anh cũng tò mò, thực chờ
mong Bạch Nhật Huyên nói ra quan hệ giữa hai người. “Bọn mình, quen
nhau từ nhỏ, thanh mai trúc mã.” Nếu không có huyết thống thì nói như vậy
cũng được, cô âm thầm suy nghĩ trong lòng.

Đôi mắt Betty lập tức híp lại như vành trăng, “Từ nhỏ đã quen nhau á, lãng
mạng quá đi. Vậy bạn thích Cherish làm sao?” Cô nàng không hề khách khí
tiếp tục hỏi, nhưng cũng không thể nói cô không lịch sự, bởi vì thiên tình sử
của Bạch Nhật Tiêu thực rất hấp dẫn người ta. Năm đó khi học tại Mỹ, lúc
nào cũng chỉ một thân một mình tới tới lui lui, mấy cô gái theo đuổi thì cả
một binh đoàn, nhưng mà cậu bạn này nhìn ai cũng chướng tai gai mắt. Bây
giờ hên lắm mới thấy được cô gái Bạch Nhật Tiêu giữ như giữ của kia thì
còn chờ cơ hội nào để hỏi nữa.

Vấn đề này cũng khiến Bạch Nhật Huyên không biết làm thế nào, hay đúng
hơn là không giải đáp được. Đáng giận nhất là Bạch Nhật Tiêu vẫn còn
trưng ra biểu cảm chờ mong cô nói. Cuối cùng Bạch Nhật Huyên vẫn quyết
định ăn ngay nói thật, “Mình cũng không rõ nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.