BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 299

Bạch Nhật Tiêu nhẹ nhàng cười, chạm nhẹ vào gương mặt cô. “Anh đi họp
chứ không phải đi gặp ông ta. Đừng lo lắng, anh sẽ về sớm.” Anh mơn trớn
bàn tay nhỏ bé hơn tay mình kia, lo lắng nói, “Ngoan ngoãn ăn cơm đấy
nhớ chưa. Ăn nhiều một chút, đừng để đói.”

Bạch Nhật Huyên nghe lời gật gật đầu, trong lòng vẫn lo lắng không thôi,
“Anh gặp ba rồi có cãi nhau không vậy?” Cô đành nói trắng ra.

“Chỉ cần ông ta không chọc đến anh, anh sẽ không gây bất cứ xung đột nào
nữa cả.” Bạch Nhật Tiêu ăn ngay nói thật. Nhưng mà muốn Bạch Vĩ Minh
không chọc đến anh chỉ sợ rất khó. Dù sao anh cũng đoạt lấy vị trí của ông
ta, khiến cho ông ta phải từ bỏ mọi thứ ở Bạch thị. Trong lòng căm phẫn
như thế, sao có thể buông tha Bạch Nhật Tiêu được.

Lúc Mạc Thịnh đẩy cửa phòng họp ra, mọi cổ đông đều đứng dậy hoan
nghênh tân Chủ tịch Bạch thị. Đương nhiên, Bạch Vĩ Minh thì không. Ông
từ vị trí cao nhất của Bạch thị xuống, ngồi bên cạnh Bạch Nhật Tiêu. Những
người khác đều kinh ngạc vì quan hệ cha con này, nhưng ai cũng không
dám bình luận gì, chỉ lạnh run ngồi nhìn Bạch Nhật Tiêu bắt đầu ngồi vào
chỗ của anh, bắt đầu nội dung cuộc họp.

Việc Bạch Nhật Tiêu nhậm chức tân Chủ tịch của Bạch thị, không ai có dị
nghị gì. Dù sao, một tân binh mới hơn hai mươi tuổi lại có thể mua được
Bạch thị, điều này đủ để chứng minh thực lực của Bạch Nhật Tiêu không
thể khinh thường. Vả lại đây chính là sản nghiệp của Bạch thị, chỉ là từ tay
cha trao qua tay con, không phải người ngoài gì cho cam. Trong cả cuộc
họp Bạch Vĩ Minh không nói lời nào. Ông không thể phản đối, bởi vì lời
của người sở hữu cổ phần cao nhất mới có giá trị, hiển nhiên không thể
phản bác được lời của Bạch Nhật Tiêu. Chỉ là trong lòng có bất bình, ai
cũng có thể nhìn thấy được ánh mắt giận dữ của người đàn ông này nhìn
Bạch Nhật Tiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.