BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 54

không chịu nổi lòng hiếu kỳ đương giày vò, bắt lấy cánh tay anh, dựa vào
người anh làm nũng và đủ trò khác.

“Bây giờ không thể nói cho em biết được, bởi vì em sẽ chịu không nổi.”
Bạch Nhật Tiêu không đợi cô mở miệng, đem đáp án nói trước cho cô biết.
Nhìn cô không có việc gì mà ân cần, ngoan ngoãn như vậy với anh, anh chỉ
biết cô về điều này cần cẩn thận suy nghĩ một chút.

“Anh chưa nói làm sao mà biết em sẽ không chịu nổi chứ.” Bạch Nhật
Huyên thi triển công lực mè nheo, nhẹ nhàng nói chuyện, cười ngọt ngào
như mật, bắt lấy cánh tay anh lắc lắc, cũng không tin anh không nói nha.
Chiêu này trước kia, bách phát bách trúng.

Đây là nhược điểm của anh, nhược điểm duy nhất, không thể bị cô nhóc
này mê hoặc được. Anh rút cánh tay ra, giữ lấy thân mình nhỏ bé không an
phận của cô, “Nghe lời, sẽ không chờ lâu đâu, rồi anh sẽ nói cho em biết.”
Anh cũng rất muốn nói cho cô, nhưng là, điều này đối với cô mà nói, sẽ là
sự đả kích không hề nhỏ. Mà anh, lại không thể nhìn cô đau lòng được.

“Vậy anh nhất định phải nói cho em biết nha, bởi vì anh chỉ có một điều
này giấu em thôi, em không thích cảm giác này tẹo nào.” Cô thuận theo mà
dựa vào cánh tay anh. Dựa vào anh, cô cảm thấy vô cùng an toàn.

Chuyện anh giấu cô, đâu chỉ có một điều này. Anh si mê nhìn cô, khuôn
mặt cười duyên dáng kia, cằm nhẹ nhàng ma sát đỉnh đầu cô, ở trong lòng
thì thầm, đem tình yêu nồng đậm và say đắm này, thâm tình mà kể ra,
nhưng cô lại không nghe thấy.

“Huyên Huyên, em sẽ rời khỏi anh sao?” Giọng nói của anh có chút cô đơn.

Tâm Bạch Nhật Huyên bởi vì lời nói của anh mà nảy ra sự xúc động nho
nhỏ, “Em sẽ không rời khỏi anh, anh hai.” Sẽ không rời đi, chính là bởi vì
đây là anh trai, trong lòng cô, bởi vì anh mà dâng lên những gợn sóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.