BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 55

An Như Nguyệt thất thần nhìn hai anh em trong đình viện, sự lo lắng tràn
lên trong đầu óc bà…bà không dám tưởng tượng, tình cảm như vậy sẽ bị
phỉ nhổ, huống chi là ở trong gia đình bọn họ như vậy. Nhất là truyền thông
đưa những tin tức đầy phong ba, khiến cho Bạch gia hổ thẹn. Bà lo lắng
trước hết, cũng chính là…

Sau khi cha mẹ về nước, Bạch Nhật Huyên rất ít khi ở trong phòng anh trai
vượt qua đêm dài. Mất đi sự bảo vệ dịu dàng đầy mạnh mẽ của Bạch Nhật
Tiêu, cô mỗi đêm đều rất khó đi vào giấc ngủ. Cô vừa sợ tối vừa sợ ma, rốt
cuộc khi ba mẹ đi tiệc tối và ở lại, chỉ còn mình Bạch Nhật Tiêu trong
phòng, bộ dáng rón ra rón rén của cô, quả thực giống con mèo nhỏ trộm đồ
vậy.

Anh cũng luôn luôn chờ đợi, chờ đợi cho đến khi cô không nhịn được và
tìm kiếm sự bảo vệ của mình. Cứ việc chờ đợi đến khi không kiên nhẫn,
anh vẫn kiềm chế suy nghĩ muốn bên cạnh cô mà vô cùng lo lắng. Bởi vì
anh biết, trong lòng cô, anh rốt cuộc có bao nhiêu quan trọng. Có phải hay
không nên trời không phụ người có lòng, thật sự khiến cho anh chờ đến thời
điểm này, tiếng mở cửa quen thuộc kia.

Anh lặng lẽ mà thong dong đến nơi cũ, chờ thân hình nhỏ bé của cô rơi vào
vòng ôm của mình.

Trải qua vô số lần trải nghiệm trước kia, cô vẫn là không có học tốt, đến
chỗ rẽ, như trước vẫn chui đầu vào mai phục của anh.

“Anh lại mai phục em nha!!” Cô hờn dỗi đẩy vòng ôm của anh ra, cười hì
hì nhìn khuôn mặt tươi cười đầy thõa mãn của Bạch Nhật Tiêu, vẫn cảm
thấy rằng, ở bên người anh luôn luôn an tâm hơn.

Bạch Nhật Tiêu kéo cô đến bên giường, chỉ chỉ đống tài liệu trên bàn, “Anh
còn có vài việc chưa làm xong, em ngủ trước đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.