BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 61

“Chỉ khi cậu nhìn cô ấy, ánh mắt mới có thể trở nên ấm áp như vậy.” Giọng
nói của Chung Thi Âm vang lên sát bên tai anh. Cô đã muốn nhìn anh thật
lâu, bắt đầu từ một khắc khi anh chăm chú nhìn cô nữ sinh trên sân tập thể
dục kia, cô đã quan sát từng biến hóa của anh. Cô biết, hôm biểu diễn trong
ngày lễ Kỷ niệm thành lập trường hôm đó, một cái hôn, là đã cho thấy cõi
lòng anh.

Bạch Nhật Tiêu không muốn để ý đến cô ta, tiếp tục nhìn khuôn mặt nhỏ
nhắn trong suốt của Bạch Nhật Huyên trên sân thể dục, lo lắng: Cô ấy đầy
mồ hôi vậy, còn chạy ngược xuôi giữa trời nóng, không thấy mệt sao?

“Cô ấy là em gái cậu!” Chung Thi Âm bất đắc dĩ mà cao giọng hơn, kéo
suy nghĩ của anh lại. Cô khổ sở, không phải bởi vì tâm của Bạch Nhật Tiêu
không đặt trên người cô, mà là bởi vì tình yêu của anh, là thiên lý không
dung thứ.

“Cô thực ầm ĩ!” Anh rốt cuộc cũng nhìn về phía cô, trong ánh mắt cố ý lộ ra
sự không kiên nhẫn, giọng nói có chút giận dữ. Anh không cần bất luận kẻ
nào bình luận tình yêu của anh, cho dù khắp thiên hạ đều phản đối anh cũng
không để ý, chỉ cần Bạch Nhật Huyên không phản đối là tốt rồi. “Còn nữa,”
Anh nghiêm giọng cảnh cáo cô, “Chuyện lần trước, tôi không hy vọng lại
xảy ra lần nữa.”

“Tiêu!” Chung Thi Âm còn muốn khuyên nhủ anh, nhưng lời của cô còn
chưa nói ra miệng, anh đã lo lắng nhảy ra khỏi cửa sổ, chạy rất nhanh đến
sân thể dục. Cô sáng tỏ nhìn về phía sân thể dục, là Bạch Nhật Huyên té
xỉu. Trên đời này, ngoại trừ Bạch Nhật Huyên ra, còn có ai có thể khiến anh
khẩn trương thành như vậy nữa? Cô không nói gì, thê lương cười cười
chính mình si tình.

Bạch Nhật Tiêu trong lòng nóng như lửa đốt, chạy đến sân thể dục, ôm lấy
Bạch Nhật Huyên vừa ngã xuống mặt đất, vội vã chạy về phòng y tế. Chân
tay Từ Khả Hân luống cuống mà nhìn động tác nhanh nhẹn của Bạch Nhật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.