BẠCH THIẾU GIA, CƯNG CHIỀU VỢ NHƯ MẠNG - Trang 1011

Mộc Tây quay đầu lại nhìn chiếc giường chật hẹp lật người có chút khó

khăn, nhíu mày. Cả đời Mẫn Y Thần chưa từng ngồi xe lửa, lại muốn thử
nghiệm cuộc sống bình dân?

"Đúng rồi, em quên anh có tính thích sạch sẽ đúng không? Chiếc giường

rách nhỏ này sao có thể để người tôn quý như anh nằm xuống? Từ từ
hưởng thụ đi! Ngủ ngon." Giọng nói có chút vui sướng khi thấy người gặp
họa.

Mẫn Y Thần xoay người nhìn sang, Mộc Tây đã lật người hướng vào

trong ngủ.

Cô ngược lại cực kỳ hài lòng.

Mộc Tây đâu ngủ được, trước kia mỗi lần trở về Hạ Môn đều ở trên xe

lửa lăn qua lăn lại một đêm, thật sự là ngủ không được thoải mái. Hơn nữa
trong lòng có chuyện suy nghĩ, có đôi khi mở mắt đến tận trời sáng, ngày
hôm sau luôn không có tinh thần. Giường nhỏ lõm xuống, sau lung đột
nhiên có một thân thể ấm áp dán sát vào. Mộc Tây sửng sốt, theo bản năng
muốn xoay người, nhưng chiếc giường nhỏ như vậy, hai người nằm
nghiêng đã hết chỗ, chỉ sơ ý một chút thì có khả năng ngã xuống, cơ thể
Mộc Tây vừa động, đã đụng vào một lồng ngực quen thuộc.

"Đừng lộn xộn." Giọng nói trầm thấp lặng lẽ vang lên ở bên tai, hai cánh

tay duỗi ra, nháy mắt ôm cô chặt chẽ.

Mộc Tây gian nan quay đầu lại, vừa vặn chống lại một gương mặt tuấn

mỹ.

Anh đã nhắm mắt, hô hấp gần trong gang tấc.

"Này, anh coi tôi như gối ôm thịt người thì cũng cần phải hỏi tôi có

nguyện ý hay không chứ, không chào hỏi một tiếng đã lên đây như vậy, có
muốn lão tử đi tố cáo anh vô lễ không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.