Ra khỏi cửa hàng quẹo trái không bao lâu thì đến trạm xe lửa, Quý
Nghiên đến vừa kịp lúc xe lửa sắp chạy.
Nhưng không ngờ vào lúc này lại gặp phải Bạch Thắng.
Lần này anh lái một chiếc Maybach, dáng người thon dài dựa vào bên
cạnh xe, khuôn mặt tuấn nhã giản ra, trong mắt hiện lên ánh cười. Quý
Nghiên đứng ở phố đối diện, rõ ràng là ngẩn cả người, nương theo tầm mắt
của anh, nhìn thấy một cô gái bước tới gần, cuối cùng dừng ở trước mặt
anh, hình như hai người đang nói chuyện gì đó.
Đó là một cô gái cực xinh đẹp có khí chất hơn người, vô cùng sang trọng
với mái tóc ngắn tinh xảo và khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết, toàn thân lại
lộ ra một loại cảm giác không chịu gò bó, chỉ nhìn lần đầu thôi cũng đủ
khiến người ta kinh ngạc than thở, nhưng lại cũng không thể nào ghét được.
Quý Nghiên nhìn bọn họ mỉm cười, nhìn bọn họ lên xe, rồi lại nhìn chiếc
xe đi mất ở trước mắt cô, trong đầu đột nhiên trống rỗng, không còn suy
nghĩ gì cả.
Trong nháy mắt, trái tim giống như bị một cái gì đó đè nặng.
Trong đầu không ngừng nhớ tới hình ảnh vừa rồi.
Cùng với đêm mà Mộc Tây đã nói với cô câu kia: "Tình cảm cũng không
phải là cánh gà MacDonald, bất cứ lúc nào bất kể nơi đâu đều có thể gọi
giao hàng tận nơi, cũng không phải là phục vụ 24/24, lúc nào muốn ăn là có
thể mua được.."
"Cậu không nên do dự mãi, nói không chừng ngày nào đó anh ấy liền bị
người khác cướp mất. Không ai có nghĩa vụ đứng nguyên tại chỗ đợi cậu
mãi cả… nếu cậu quả thật thích anh ấy thì liền sớm bắt lấy, hơn nữa còn
phải vững vàng nhét vào trong túi, gắt gao bảo vệ, không thể để người khác
cướp đi"