BẠCH THIẾU GIA, CƯNG CHIỀU VỢ NHƯ MẠNG - Trang 328

Quý Nghiên không hề nói gì, xoay người rời đi, chạy thật nhanh như thể

phía sau có thú dữ đang đuổi theo, không hề chờ đợt liền lao đi mất. Bạch
Thắng nhất thời cau mày, đáng chết!

"Chuẩn bị xe giúp anh." Anh nói với Bạch Tinh xong liền nhanh chóng

lên lầu, thay quần áo.

Thần trí Quý Nghiên bây giờ còn ngu ngơ hơn cả buổi trưa, cô như

người mất hồn mà đi xuống núi, mặc dù đã cố ý thả chậm bước chân nhưng
vẫn không thấy Bạch Thắng đuổi theo. Khóe miệng cô lộ ra vẻ tự giễu, đã
như vậy rồi mà cô vẫn còn đang mong đợi cái gì chứ? Còn có cái gì để mất
nữa đây? Sớm nên quen rồi không phải sao? Cô còn muốn không chịu nhìn
rõ thực tế đến khi nào đây?

Cho tới bây giờ chỉ có cô là đơn phương đem lòng tin tưởng người ta.

Cho dù không có Quý Nhu thì hạnh phúc cũng sẽ không thuộc về cô.

Tranh giành nhiều năm như vậy mà cô vẫn không học được cách đi tranh

thủ, đi cướp đoạt.

Mặc kệ là chuyện tình cảm bạn bè khi còn bé hay là khi trưởng thành có

người trong lòng. Chỉ cần là có người tham gia giữa bọn họ thì đến cuối
cùng người kia vẫn sẽ luôn chán cô rồi rời đi.

Quý Nghiên lấy điện thoại di động ra, định nghe nhạc, mới phát hiện

điện thoại di động đã tắt máy, buổi tối cô thường có thói quen tắt máy trước
khi đi ngủ, nhưng không ngờ lúc sáng lại quên mở máy.

Vừa mới mở máy liền nhìn thấy mấy chục cuộc gọi nhỡ, trong đó có

cuộc gọi của Mộc Tây, Dương Hàm Mặc, và ngay cả Quý Nhu cũng có.

Cô không muốn trở về, chỉ muốn tìm một nơi yên tĩnh mà ngồi suy nghĩ

một chút. Nhưng hiển nhiên là có người không muốn buông tha cho cô,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.