Không thể không nói, miệng Mộc Tây thật sự là rất độc địa, Dương Đình
Đình giận đến thiếu chút nữa muốn sặc khí.
Quý Nghiên đứng ở một bên, lẳng lặng nhìn hai người họ đấu đá nhau.
Thật ra thì cô rất tức giận, nhất là khi Dương Đình Đình nói lời vũ nhục
Mộc Tây, tuy rằng cô có thói quen ẩn nhẫn không hay so đo với người
khác, nhưng lần này thì lại khác, Mộc Tây là bạn của cô, tính tình lại kiêu
ngạo, cô tuyệt đối không cho phép người khác ở trước mặt cô nói điều
không phải với Mộc Tây.
Đang muốn mở miệng, thì Mộc Tây vẫn là nhanh hơn cô một bước, dù
sao Quý Nghiên cũng là miệng vụng, rất nhiều lần lời nói đến khóe miệng
nhưng lại không biết biểu đạt như thế nào, hiện tại Mộc Tây đã tự mình ra
trận, cô cũng không dám cậy mạnh, dù sao đi nữa Quý Nghiên vẫn rất tin
tưởng Mộc Tây, hiện tại cô chỉ cần đứng một bên xem trò vui là được rồi.
Ai biết Dương Đình Đình nói không lại Mộc Tây, lại đột nhiên giơ tay,
một cái tát rơi xuống, Mộc Tây căn bản là không kịp tránh nữa.
Chát ——
Một tiếng thanh thúy, vang vọng ở trong đại sảnh rộng rãi, tất cả mọi
người ngẩn ra.
"Nghiên Nghiên." Mộc Tây mở to hai mắt nhìn Quý Nghiên ngăn ở
trước người mình, một bên mặt đã sưng lên thật to, trong phút chốc con mắt
đỏ lên muốn nứt ra.
"Dương Đình Đình!" Mộc Tây hô to một tiếng, con mắt tràn đầy tức giận
âm ngoan nhìn về phía cái người còn không chút nào cảm giác mình làm
sai kia.
Cục diện càng ngày càng loạn, thấy mọi chuyện sắp phát triển đến mức
không thể kiểm soát được nữa, Quý Nhu liền nhanh chóng đứng ra, đi tới