BẠCH VŨ MỘT THẠCH LĂNG - Trang 218

Nhưng thật ra Lăng Thư Minh ở ngoài phòng cấp mọi người giải thích một
phen, nói là Cảnh Vương gia đêm qua thâm nhập địch doanh, không ngờ
chúng ta chuyện bé xé ra to, hiểu lầm một hồi.

Tiêu Lâm dựng thẳng lỗ tai nghe xong, thầm nghĩ Thư Minh sao lại biên

như vậy mà không nói với hắn.

“ Lí do thoái thác như thế có thể ngăn chặn miệng người sao?” Hắn hỏi

Thư Minh, Lăng Thư Minh cầm một đống dược đặt lên bàn, cười nói,“Ai
nói muốn bọn họ im miệng? Lí do đó, đó là muốn bọn họ đi nói, tin hay
không ta cũng không quản.”.

Tiêu Lâm tự nhiên hiểu được, cười cười nói,“Ta không cần quan tâm

ngươi ở chỗ này bị người khi dễ sao.”.

Lăng Thư Minh dìu hắn nằm trên giường, nghiêm mặt nói,“Tốt lắm,

ngươi đừng gạt ta. Ma Tát Đức dùng hình gì với ngươi?”.

Tiêu Lâm sắc mặt đến bây giờ vẫn là trắng bệch, nói là xiếc hù dọa

người, chỉ sợ thực sự chịu khổ sở.

Cảnh Vương gia khó được đỏ mặt, nột nột đáp,“Cũng không là cái

gì…… Giúp ta tẩy sạch miệng vết thương, châm cứu một chút……
Ách……” Hắn đem tay trái từ trong chăn lấy ra,“Chính là như vầy.”.

Hắn bất động, vừa động, Lăng Thư MMinh liền thấy, cầm lấy cổ tay hắn

từ trong chăn lấy ra, đặt ở trước mắt nhìn kỹ.

Ngón trỏ không có móng tay, ngón tay máu me nhầy nhụa.

Thư Minh hừ lạnh một tiếng, “ Nước muối rửa sạch miệng vết thương,

châm hình, rút móng tay.”.

Tiêu Lâm đầu cũng không ngước lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.