BẠCH VŨ MỘT THẠCH LĂNG - Trang 53

Tiêu Lâm xoay xoay chiếc nhẫn ngọc bích ở ngón trỏ, khóe miệng

giương lên.

Sáng sớm ngày thứ hai, Tiêu Lâm sai người đến Tể tướng phủ đệ đưa

thiếp cho Lăng Thư Minh.

Mở ra bái thiếp, tờ giấy xinh đẹp tao nhã, hàng chữ như ngọc. xem

xong, Lăng Thư Minh nhẹ nhàng gấp lại, gọi Lâm Nhị lại dặn dò “Lão gia
nếu hỏi, nói rằng Cảnh vương mời.“.

Lâm Nhị gật đầu hỏi “Đại công tử kỵ mã không?”.

Lăng Thư Minhnhợt nhạt cười nói “Không cưỡi.”.

Tươi cười kia giống như xuân phong, nhưng trong mắt Lâm Nhị, không

biết vì sao lại thở dài bấc đắc dĩ.

Lăng Thư Minh đi bộ bên bờ hồ! Mặt trời đỏ bừng, hàng liễu duyên

dáng. Phi liễu trên không, bay lả tả. Tiếng đàn theo gió truyền đến bên tai,
bước theo tiếng đàn, chính là địa phương Cảnh vương hẹn gặp.

Cuối hành lang gấp khúc, Cảnh vương một thân tử y dưới bầu trời trong

xanh, bên người hắn là một ít ca cơ mĩ thị, oanh oanh yến yến, đang hưởng
lạc ngắm cảnh.

Lăng Thư Minhđi qua, vén vạt áo ngồi xuống đối diện Cảnh vương,

cũng không chờ hắn tiếp đón, chính mình châm một chén rượu, đặt ở chóp
mũi ngửi “Lê hoa râm? Hảo tửu.”.

Tiêu Lâm tà tà liếc mắt nhìn một cái, cười nói “Ngàn phần một phần

cũng không giống với Bách hoa tửu ta uống hôm trước.”.

Lăng Thư Minh nhìn lướt qua mỹ nhân bên người hắn, nói “Son phấn

hương Thái Hướng.”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.