BẠCH VŨ MỘT THẠCH LĂNG - Trang 56

Lăng Thư Minhchính là cười yếu ớt nhìn hắn, cũng không nói tiếp.

Cảnh Vương gia này thật khó dò, sâu cạn là thử không được.

“Bất quá, ta không ngại có ý với ngươi a……” Nói xong, hai tai Tiêu

lâm ở trên mặt Lăng Thư Minhcố ý nhéo một phen.

Ân, quả nhiên cùng trong trí nhớ cảm giác giống nhau, xúc cảm giống

như tơ lụa thượng hạng.

Lăng Thư Minhđại quẫn, mới vừa rồi còn phong khinh vân đạm nhân

lập tức vẻ mặt đỏ bừng, cười khổ nói “Vương gia không cần tái trêu đùa
ta.”.

Tiêu lâm bắt cổ tay hắn nói “Ta làm sao là trêu đùa ngươi? Ngươi được

ưu đãi như thế, không vui sao?”

Lăng Thư Minhkhông biết như thế nào trả lời, kéo tay về, Tiêu Lâm lúc

này an vị ở bên người hắn, nắm chặt tay hắn, đối diện hắn, cơ hồ là vây
quanh người hắn.

Mùi huân hương trên người Tiêu Lâm xông thẳng vào mũi Lăng Thư

Minh, khiến hắn đầu óc choáng váng. thời điểm Cảnh vương say rượu ôm
chặt hắn, hắn liền ôn nhu đối đãi, mà hiện tại ngồi ở bên người hắn là Cảnh
vương thanh tỉnh hắn lại là như mở trận địa đón quân địch.

Cảnh vương cũng không có thật sự ôm chặt hắn, nhưng mà loại tư thế

này, càng thêm làm cho người ta một loại cảm giác áp bách. Rõ ràng có thể
tránh, có thể né ra, nhưng chính là không muốn tránh, cũng trốn không
muốn né.

Làm sao trốn a?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.