BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 145

Trên bàn chỉ còn số thẻ của Nadia đặt. Gã hồ lì từ tốn dùng cào đẩy một

chồng thẻ to đùng về phía ả. Một bà tóc vàng gầy nhom thèm thuồng rỉ tai
người đàn ông đứng bên.

— Những 304.500 francs.
— Tôi chẳng bao giờ đỏ thế.
Nadia đính điếu thuốc lên môi. Lập tức hàng chục bật lửa phụt lên.

Chẳng ngỏ lời cảm ơn ai, ả rít thuốc, dán chặt đôi mắt tím ngắt vào chồng
thẻ đang được hồ lì đẩy tới trước mặt. Theo thông lệ khi trúng một số trọn
vẹn, ả phải để nguyên số tiền đặt cửa ban nãy: 29, trọn, vuông và ngựa
quanh số 29.

Trưởng hồ lì rao to: “Mời quý vị đặt cửa! Mời quí vị!"
Một lần nữa các tấm thẻ quay nghiêng ngả trên mặt bàn trong tiếng hô

vang dội.

“Hết đặt!" Hồ lì rao to và quay bàn rulet.
Nadia đặt hai tay duỗi thẳng trước mặt. Alan ngấu nghiến nhìn, ngạc

nhiên thấy ả không đặt thêm thẻ ngoài đống thẻ lớn đã đặt trên số 29. Anh
đắm đuối chiêm ngưỡng khuôn mặt thiên thần, ghi nhận từng lần ả nheo
mắt khi làn khói thuốc bay lên mơn man trong màn sương màu xanh.

“Hết đặt!" Hồ lì lại rao và ném hòn bi.
Hai bàn tay Nadia hơi giật giật. Alan cầu mong ả lại trúng nữa. Như qua

tiếng vang từ đâu đó vọng về anh nghe:

— 29, đen, lẻ, qua!
Tiếng reo hò bùng nổ. Nhiều người từ các bàn khác đổ xô tới xem, tin

Nadia hai lần liền trúng số trọn loang khắp sòng. Nadia chẳng hề tỏ thái độ,
thản nhiên thu về món bở, hoàn toàn dửng dưng trước sự tò mò cuồng nhiệt
của đám đông. Bây giờ quanh bàn rulet là không khí im lặng thành kính.

— Mời quý vị đặt cửa!
— Tôi đặt chung với bà được chứ? - Ông mặc smoking xanh hỏi Nadia.
Alan thích thú thấy ả chẳng buồn để mắt đến ông ta. Ông ném tấm thẻ

10.000 francs xuống ô 29.

— Số 29, trọn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.