BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 149

đấu hạng nặng cân, là nơi sẽ xảy ra những sự kiện quan trọng. Alan định rút
tay ra. Nadia càng nắm chặt hơn, tự tiện giằng lấy số thẻ trên tay anh và thì
thầm:

— Chia đôi.
— 50.000! Cái đặt 50.000! - Hồ lì rao.
— Đắt! - Nadia hét.
Hai tay rịn mồ hôi Alan ngước nhìn lên nhà cái. Anh giật nẩy mình cố

hết sức kìm giữ để khỏi bỏ chạy: lão Arnold Hackett! Trấn tĩnh cặp giò
đang run bắn lên anh nhìn Nadia chán ngán quẳng hai lá bài vừa được chia:
hai Vua. Trên bộ mặt lạnh tanh của Hackett thoảng một nụ cười láu cá. Lão
vất con 4 chuồn và con 2 bích xuống.

Alan lợm giọng buồn nôn nhìn năm tấm thẻ quý báu bị chiếc cào của hồ

lì đẩy sang bên kia bàn đến trước mặt Hackett và lập tức bị hai bàn tay gầy
guộc lấm tấm đen chụp bắt. Trong chuyện này có cái lẽ công bằng tự tại:
Sự tình cờ đã giúp Hackett thu hồi ở Cannes một phần khoản tiền nhà
Burger chi trả do nhầm lẫn ở New York.

Một lớp bài mới.
Hồ lì hô:
— 100.000! Ai mua 100.000?
Nadia bóp chặt tay Alan:
— Mua đi!
— Anh phải làm gì? - Alan lắp bắp hỏi khẽ.
— Nói banco!
Alan hút một hơi dài, bất giác buột miệng;
— Banco!
Anh nói bé quá, gã hồ lì hỏi lại cả bàn:
— Vị nào banco?
Không đủ sức nhắc lại hai âm tiết ngắn ngủi, Alan đành giơ tay. Bên trái

anh, Arnold Hackett ngồi sau chồng thẻ xếp ngay ngắn, khẽ gật đầu rất lịch
thiệp và chia cho anh hai lá bài. Nadia ép Alan giấu kín trong lòng bàn tay.
Ả hơi khều góc lá bài, liếc mắt nhìn qua, mặt vẫn lạnh như tiền. Hackett lật
bài của lão. Hồ lì hô:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.