BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 238

bận chế phục đồng loạt tiến về phía anh. Anh chỉ biết mặt mỗi mình tài xế
xe anh. Norbert nói:

— Thưa ông, chắc có sự nhầm lẫn, Các anh này cũng đến đón ông.

Angelo của ông Price Lynch, Leon Trotzky của ông Goldman và Enrique
Capiello tài xế của ông Larsen.

Cả từng ấy xe đều mở ngỏ cửa đón anh lên. Anh hất hàm về phía hai

chiếc Rolls trắng, hỏi Norbert:

— Sơn lại rồi?
— Dạ chưa. Đây là chiếc khác để dự trữ.
— A, đây rồi, - Sarah vui vẻ reo to - thế mà cứ cho phụ nữ chậm hơn!

Angelo, lên đường!

Với dáng điệu bà chủ, Sarah đẩy Alan lên chiếc Rolls.

***

Quán ăn nhỏ chật cứng khách trễ. Chủ quán Tony ban vài lệnh cho các

cậu bồi đang len lỏi giữa các dãy bàn xong, chùi tay vào tạp dề, đặt hai nắm
đấm lên bàn rồi bảo Hans:

— Tớ dò được rồi. Chiếc Rolls của Carlux một công ty ở phố Antibes.

Cho một tên Mẽo thuê. Alan Pope trọ ở Majestic.

Hans đẩy ghế đứng lên.
— Đừng cuồng lên, chú em. Nó có bắt cóc con bé Terry của chú đâu!

Chính mồm chú nói là tự con bé trèo lên xe.

— Cảm ơn Tony. Cảm ơn.
Cậu vù ra cửa nhảy đại lên yên sau chiếc moto vừa nổ máy ầm ầm.
— Đi, Eric! Đi Cannes!
Xe co lại rồi vọt đi như tên lửa. Hans bám chặt vai bạn, nghe gió vù vù

bên tai, lòng sôi sục ý đồ đập phá.

***

Sau hai tiếng ngồi ở cầu thang nhà Terry, cậu quyết định ra tay. Tony

biết chẳng sót ai trong vùng. Tài khéo léo trong trò chơi ném hòn được mọi
người khâm phục và vị nể. Trước khi mở quán ăn anh ta đã hai năm làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.