BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 236

Le Guern đưa anh trở về Majestic. Alan lên phòng, lòng dạ rối bời trăm

mối. Tình thế chênh vênh như trứng để đầu đẳng, nỗi lo lắng, tình yêu đột
ngột với Terry, món đồ chơi huyền thoại vừa đến xem với tư cách ông chủ,
món lộc lớn vừa bốc hơi trên tay Nadia, rồi Bannister và Norbert, Hackett
và Hamilton Price Lynch! Cảnh sống tráng lệ; thái độ những kẻ đã gặp,
chúng tựa hồ sống trên những hành tinh lạ theo những quy luật khác xa
những quy luật của anh... Nhiều cảm giác mãnh liệt đối chọi nhau. Anh
phải có nhiều tuần lễ mới phân loại nổi, phân tích và khám phá quy luật của
chúng. Nhiều người khác có những lợi thể đó ngay từ lúc chào đời, sao họ
không biết tận dụng như những người suốt đời mơ ước mà không được?

Anh che rèm, cởi quần áo chui vào giường định ngủ... Điện thoại.
— Sarah đây! Anh sẵn sàng chưa? Chín giờ rồi!
— Không được Sarah, không thể được. Anh rất tiếc.
— Lại nhắc lại câu ấy? Giữ chỗ cho anh rồi, bên phải em.
— Nghe đây Sarah.
— Báo trước cho mà biết nhé: mười phút nữa không thấy anh đóng bộ

smoking đứng dưới đại sảnh, em sẽ lên thẳng phòng anh phá tan cửa cho
mà xem!

Cô gác máy. Alan tuy chưa hiểu rõ cô nhưng cũng đủ để biết cô sẽ làm

thế thật. Chán nản, chịu thua trước, anh bấm chuông gọi cậu hầu tầng.

— Cho một tách đúp expresso. Thật đậm vào!
Anh vào buồng tắm, buồn bã soi qua gương rồi đứng dưới vòi lần lượt

mở mức nóng bỏng đến mức lạnh buốt. Mở tủ lấy chiếc smoking tầm, mặc
luôn lên mình không áo lót, gật gù, cởi ra rồi bắt đầu đóng bộ. Điện thoại
sôi lục bục:

— Thưa ông Pope I New York gọi...
Alan chồm lên:
— Bannister?
— Alan, đừng gác máy, Sammy đây.
— Đồ quỷ tha ma bắt!
— Đừng giả bộ ngu Alan! Tớ chẳng hiểu ra sao hết.
— Tớ cũng thế - Alan gào to.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.