BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 234

Nhân viên bảo vệ nhìn Bannister chăm chú trong lúc anh viết séc. Cầm

lấy, kiểm tra thật kỹ số tiền ghi trên đó, gập đôi bỏ vào ví rồi nửa nạc nửa
mỡ:

— Có một lá thư. Người ta đưa tận tay cho tôi, của ngân hàng ông ấy

gửi tiền.

Máu trong thái dương Bannister nện huỳnh huỵch. Anh vồ lấy chiếc

phong bì mầu be, chào rồi ra luôn. Đi một mạch đến đầu hồi khối nhà, đứng
nép vào một khuôn cửa. Lòng nặng trĩu cảm giác tội lỗi, tay run lẩy bẩy
anh bóc phong thư. Đọc hai hàng chữ trên đó và ngả người dựa hẳn vào
tường để khỏi ngã khuỵu.

***

— Mong ông cho biết hành trình?
Le Guern không thể biết cuộc hành trình này khó lòng thực hiện được,

nhưng Alan quyết định cứ thử chơi sao.

— Chưa định. Thuyền trưởng thấy nên thế nào?
— Ta có thể đi trong phạm vi Địa Trung Hải. Đảo Corse, Sardaigne và

Italia, Portofino, Bapallo, Santa Margarita... Hoặc Capri nếu ông thích.
Hoặc đảo Elbe. Ông có mời đông khách không?

Alan lườm nhẹ:
— À... không. Chưa mời ai.
Trông thuyền trưởng đúng là hình mẫu con sói biển già đời: mắt xanh,

tóc xám, da mặt xạm nắng hằn vết nhăn sâu. Xe chạy tới cảng Saint Pierre.

— Thuyền trưởng từ đâu tới?
— Đảo Corse. Tổ chức nhiều buổi lặn.
— Được cá không?
— Ông Almeida thết khách và thủy thủ đoàn bằng những thứ ông đánh

bắt được dưới biển... Đến rồi...

Xe đậu trước cầu tàu.
Alan tránh nhìn lên tàu:
— Tối nay tôi chỉ đi xem qua thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.