BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 239

cảnh sát, nên đến nay vẫn còn nhiều bạn bè trong ngành. Được Hans cho số
xe do cậu ta ghi nhận được ở Juan, chỉ sau ba cú điện thoại Tony đã lần ra
đường dây.

— Tăng tốc, Eric!
Hans lôi bạn đang ngồi ăn.
— Tớ cần moto của cậu. Đi chứ?
Hai kẻ đi trả thù. Họ mới quen nhau vài ngày nay trong cuộc liên hoan

nhạc jazz ở Juan. Hans dễ dàng tập hợp dưới trướng vài cậu tình nguyện đi
viết lên tường sự nổi loạn bọn họ vẫn mơ tưởng. Một quần thể hấp dẫn
trong đó tuổi hai mươi là hộ chiếu, bộ lốt là giấy căn cước để được hưởng
sự tương trợ vô điều kiện. Họ tuồn cho nhau các địa chỉ có thể đến ngủ, hút
một điếu, ăn với giá rẻ. Có những cậu như Hans, là sinh viên học sinh thoát
ly gia đình. Có những cậu là dân du đãng chuyên nghiệp gắn bó với nhau vì
tính lười nhác, vì chối bỏ xã hội, vì không chấp nhận các giá trị thối rữa của
tư sản, vì mê say moto vì thích trả lời “không" với tất cả. Và cũng có những
kẻ thuộc loại khó xác định, cuối cùng chỉ biết gọi là bọn tự trị, thích dùng
gây sắt, dao găm, những tên đập phá không địa chỉ không lý lịch, gây gổ
nhau vì thích làm những kẻ khinh ghét họ phải cạch mặt.

***

Moto chạy xuôi theo đường Antibes rẽ trái hai lần và thọc ra đường

Croisette. Hans hét:

— Đỗ lại. Tớ quay về ngay.
Cậu xòe tay chải tóc, đi nốt mấy bước đến Majestic. Bố cậu là biện lý

của triều đình ở Amsterđam. Cậu đàng hoàng đi qua sân lộ thiên, xấc xược
nhìn mấy tay sư già - trên ba mươi tuổi coi như hết đời - hóa trang thành
những chú khỉ để khoe khoang châu báu của phu nhân: hoang phí đến thế là
cùng! Tại sao những chiếc xe Ferrari vua chúa kia lại nằm trong tay những
kẻ không còn sức cầm lái? Cậu len lỏi qua các smoking và áo dài dạ hội.
Đám nhân viên bảo vệ bận tíu tít không để ý đến cậu ta.

— Xin vui lòng chỉ ông Alan Pope cho tôi gặp.
— Ông vừa đi khỏi, đến dạ hội từ thiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.