BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 242

người co chân chạy vòng vèo một đoạn và ra được hàng hiên sáng rực dưới
hàng nghìn ngọn nến cắm trên các dãy bàn chất đầy hoa tươi nặng trĩu, giữa
dàn nhạc sống Brasil đang chơi những bản bossa trong lúc đạo quân trưởng
bếp nháo nhác bưng các champagne loại 1,6 lít chạy như mắc cửi. Giám
đốc cửa hàng ăn đâm bổ đến trước mặt Sarah.

— Mời quý bà tới bàn.
Anh ta dẫn hai người đi dưới hàng trăm cặp mắt thèm thuồng. Cô Sarah

ái nữ được quyền thừa kế của nhà Burger là món bở trên hành tinh này: gã
đi với cô là ai vậy?

Sarah dường như không chú ý đến những cặp mắt tò mò quay sang hỏi

Alan:

— Anh vẫn chưa bình phẩm tấm áo này của em?
Cô lại nắm tay anh, nhẹ bước đầy tự tin, run rẩy trong niềm khoái cảm

được ngắm nhìn và được mọi người nhìn ngắm, khẽ nghiêng đầu chào các
bộ mặt quen, điều chỉnh nụ cười cho vừa vặn với giá trị từng đối tượng.
Riêng Alan vô cùng khó chịu cảm thấy mình chẳng khác gì con chó lùn
teckel đang bị dắt đi theo chủ.

— Anh có vừa ý tấm áo này không?
Chẳng biết trả lời ra sao Alan nhăn mặt tuy anh định mỉm cười.
Cesare di Sogno hào hứng reo mừng:
— Bao giờ cũng đến sau cùng!
Lão đứng lên đón Sarah, hôn tay:
— Như các diễn viên điện ảnh!
Alan chết khiếp khi phải đi một vòng quanh bàn tiệc để được giới thiệu

với từng tân khách. Lúc Arnold Hackett nồng nhiệt lắc mạnh tay anh, anh
phải cố gắng hết mình để khỏi bỏ lại tất cả mà chạy trốn. Nhưng anh bị
Cesare giữ chặt.

— Chắc ông đã quen biết tất cả chư vị đây. Công tước Saran và phu

nhân, bà Hackett... Hamilton Price Lynch và phu nhân “tức Burger"... lão
rít qua kẽ răng... Honor Larsen... Cô Betty Grone... Julie và Louis
Goldman... Có lẽ hết rồi! Không hiểu tôi có sót vị nào không? Nào, xin mời
ngồi, cuộc vui sắp bắt đầu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.