BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 271

Một thái độ không hám lợi như vậy khiến ông hoàng choáng váng. Ngài

mê mẩn đến nỗi quên cả việc thu lại những vật đã bỏ tiền ra mua. Chưa một
lúc nào, ngài tìm cách sán lại gần và vuốt ve nàng. Ngài nhìn nàng rót đầy
cốc champagne, dùng đầu lưỡi đỏ hỏn liếm từng tí một vòng quanh miệng
ly, đặt ly lên bàn và nhúng những ngón tay vào đó. Nàng nói:

— Mát quá! Giá được nhúng người vào trong đó thì thích biết mấy!
Hadad nhấc máy, nói:
— Phục vụ đâu? Chở ngay mười thùng rượu Dom Pérignon lên chỗ ta ở.
Ngài lấy tay bịt ống nói và thì thào vào tai Marina:
— Trong năm, em thích có một lần như vậy à?
— Năm với tháng gì, rượu champagne bao giờ cũng có mùi vị đó.
— Em sẽ được vừa ý.
Và ngài nói với người đầu bếp phục vụ ở tầng lầu đó:
— Anh cứ chọn niên hạn rượu tùy ý anh. Ta chờ.
Marina kêu lên:
— Anh thiệt kỳ cục. Sắp sáng rồi. Em phải lấy đồ lót. Anh có chờ em

được không?

— Em đi đâu?
— Em lên lầu ngay lập tức. Trong phòng em. Đồ lót để trong đó.
Hadad hơi có chút ngờ vực:
— Để anh sai thằng thư ký đi lấy hộ em.
Marina cự lại:
— Không.
Nàng khó nhọc đứng lên và lắc lư bước ra cửa.
— Marina. Đừng ăn mặc thế mà ra ngoài. Ít ra thì cũng phải khoác áo

dài vào chứ.

Marina ném lại một câu trả lời:
— Lầu ngay trên đầu đây thôi. Mà quan trọng quái gì việc đó.
Nàng vừa đi vừa huýt sáo khẽ. 20 giây sau, một tiểu đội hầu phòng

mang các thùng champagne đến.

Ông hoàng ra lệnh:
— Đổ tất vào bồn tắm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.