BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 303

phả vào mặt anh hớn hở vì ánh sáng, tốc độ và tiếng máy ồn ã. Đôi ván lướt
réo lên trên mặt biển dường như bị uốn lượn dưới sức nặng của anh, nhịp
theo những động tác của lườn hông đang làm anh xa dần theo hình chéo
góc với đường lượn sóng trong một tốc độ nhanh như tên bắn, anh đã tập
lướt ván từ lúc còn trẻ khi mẹ dẫn anh ra bãi biển, anh vui mừng nghĩ rằng
anh không quên một động tác nào mặc dù có thời gian đã bỏ không chơi
đến. Ở phía sau, Terry vẫn đưa mắt theo dõi anh, trong ánh nắng phản
chiếu, mặt nàng ửng lên trong một quầng sáng lấp lánh bị bụi nước bắn vào
tung tóe, anh làm vài động tác và vui mừng cảm thấy những bắp thịt của
mình vẫn hoạt động không cần phải đợi lệnh. Khi cảm thấy mệt, anh ra
dấu, chính vào lúc đó Terry thét lên một tiếng và chỉ vào một vật ở phía sau
lưng anh.

Tái người đi vì sợ hãi, Alan ngoái lại nhìn: cách 30 thước, không rõ từ

đâu đến, xuất hiện cái mũi của một chiếc xuồng máy lớn đang đuổi theo
anh. Anh hiểu ngay đó là chiếc xuồng hồi nãy đã thất bại trong việc lấy
mạng mình. Nghe tiếng thét, Gwen nhận ra sự nguy hiểm, vội ngoẹo sang
trái, mở hết tốc lực, vút ra khơi. Chiếc Riva màu xanh cũng theo hướng ấy,
tăng tốc, hơi nghiêng về bên phải và vượt qua họ một cách nhẹ nhàng. Alan
nghiến răng bám riết vào mẩu gỗ. Nếu ngừng lại, anh sẽ bị ngay với chúng
nó, nhưng nếu tiếp tục, hai chân anh sẽ không chịu nổi. Bây giờ anh bay
trên mặt nước với một tốc độ ghê rợn. Gwen bẻ tay lái con tàu sang trái
theo một góc rất khó ngoẹo. Cái may mắn cuối cùng của họ là vào được
đến bãi cát. Bọn kia chỉ chờ có thế. Sau một vòng cong rộng nó trở lại lao
vào chiếc Bagliett như sét nổ để vượt được ngang sườn nó và cắt đứt đường
lướt của Alan. Trong hai giây, chiếc Riva sẽ chồm lên anh. Dướn người
một cách tuyệt vọng, Alan lao về bên phải.

Cánh quạt xoay tung sóng, chiếc Riva đi ngang cách anh một thước

trong một đám bọt nước như đường cày khiến anh mất thăng bằng. Terry
hét lên như một người điên. Gwen hướng về phía đất liền, chiếc Riva lại
mở hết tốc lực lao vào tấn công, lần này, Alan hiểu là mình không tránh
khỏi. Anh thu mình lại, nằm dài ra như một con vật chờ đợi cái phút cuối
cùng mình bị băm ra từng mảnh và nhảy dựng lên trời phía trên chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.