BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 354

— Họ sợ! Có nhiều tin đồn gây hốt hoảng! Với giá 20 đôla một cổ

phiếu, họ dám choảng nhau để đẩy đi!

— Ai nắm đa phần? - Hackett gầm lên - Tôi đang giữ 60 phần trăm cổ

phiếu. Sợ cái gì?

Lão đã ý thức được quá rồi nhưng vẫn muốn tự mình nghe mình nói môt

lần nữa để thấu hiểu sâu sắc thêm tình cảnh khốn quẩn không sao thoát
khỏi: lão đã bị kẹt cứng mất rồi!

— Thưa ông Hackett, nếu chúng ta không lập tức tìm ra được 42 triệu

đôla để thanh toán các chủ nợ và 40 triệu khác để trả lương cuối tháng,
hãng sẽ phá sản.

— Anh bảo tôi kiếm đâu ra 82 triệu đôla trong có vài giờ đồng hồ và lại

vào một ngày chủ nhật?

— Hay là ông tạm thời nhượng lại một gói nhỏ cổ phiếu?
— Không bao giờ?
— Các cổ phiếu đang mất giá từng phút. Hãy làm một cái gì đó, ông

Hackett!

— Tất cả các anh đều là đồ bất lực! Nếu tôi quay về New York.
— Cơ may duy nhất của chúng ta là ở Cannes!
— Murray! Nếu anh nói đến cái tên Price Lynch, tôi đuổi cổ anh ngay

lập tức! Dù bị phá sản, tôi vẫn muốn chết trong danh dự.

— Nếu thực sự muốn, ông ta vẫn có thể ngừng O.P.A lại! Tôi van ông,

thưa ông Hackett, vì quyền lợi chung của hãng ông hãy đến gặp hắn ta.

— Tôi đã bảo trước rồi, Murray? Tôi đuổi anh.
— Tôi bị đuổi rồi, thưa ông Từ sáng đến giờ ông đã đuổi tôi 6 lần cả

thảy!

— Vậy đây là lần thứ bảy! Anh gây thiệt hại như thế đủ rồi. Từ nay, tôi

sẽ trực tiếp nắm mọi việc. Ai nấy ở nguyên vị trí. Tôi sẽ đến.

Lão gác máy.
— Bệnh tim, Arnold. Hãy chú ý tim của ông! - Victoria trách móc.
— Bà im mồm đi!
Kể từ khi lão đập đĩa cà chua hấp lên cái mõm bẩn thỉu của Ham Burger,

lão chỉ sống bằng những viên thuốc và hầu như không ngủ. Victoria làm lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.