BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 356

— Bạn thân mến, tôi có toàn tin vui để báo cho bạn. Mọi việc đều tuyệt

hảo! Trong hai ngày, chúng ta đã mua lại được 30 phần trăm số vốn!

John John Newton bĩu môi hoài nghi:
— Đủ để chiếm được đa số một tí chút chứ gì?
— Tôi hứa với anh rằng Hackett sẽ đổ - Ham Burger nói - Hắn đang đổ.

Trước bốn giờ nữa, cam đoan là anh sẽ nắm quyền kiểm soát hãng Hackett.
Hắn không còn gì để lựa chọn. Hoặc bán, hoặc mất hết!

— Tôi muốn chia sẻ với ông niềm lạc quan.
— Không lạc quan, bạn thân mến, mà rất thực tế.
— Nếu hắn ta tự đình chỉ kinh doanh thì sao?
— Hắn không điên như thế đâu.
— Có thể vào phút cuối hắn tìm được nguồn tài trợ?
— Không đâu. Nguồn cứu nguy được hắn đó là tôi. Anh ngồi đây. Tôi

phải trở về phòng trọ để giải quyết những chi tiết cuối cùng của cuộc đấu.
Anh không đi đâu chớ?

— Không đi đâu cả.
— Hẹn lát nữa. Tôi hy vọng sẽ thông báo cho anh tin chiến thắng sớm

hơn dự liệu.

Đi ngang qua liền sảnh, lão tự hỏi liệu người phụ nữ đã phả vào người

hắn mùi hương của nàng có khuôn mặt như thế nào? Thấy trên thềm cầu
thang có trọn cả một gia đình mặc áo choàng sau khi tắm đang đợi, lão bỏ
thang máy theo cầu thang nhẹ nhàng đi lên hết ba tầng lầu; đến lầu bảy.

— Tôi nghe.
Lão cảm thấy nhẹ người khi nhận ra giọng con bồ câu của mình.
— Đèn xanh! - Lão nói cụt lủn.
— Tốt - Alan Pope đáp - Tôi đến đấy ngay.

***

Arnold vẫn ngồi gục khi Victoria từ phòng ngoài vào. Trước đó, lão

không biết mụ đã bỏ ra ngoài phòng.

— Arnold! Mình có tiếp ông Pope được không?
— Ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.