BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 36

CHƯƠNG IV

Búng mạnh ngón chân Marina hất tung đôi dép. Cô phải đi bộ từ xưởng

Harry về nhà Alan. Mồ hôi mồ kê nhễ nhại, cô gạt tay gỡ món tóc bết trên
trán. Trên đường đi ngang qua phòng, cô làm được khối việc: bỏ chìa khóa
vào gạt tàn, quăng túi xách lên ghế, cởi áo khoác ngoài, mở khóa chiếc
quần jean, chỉ dừng lại một chút để tụt được ống quần bó chặt. Người cô
trần trụi. Chặng thứ nhất: nhà bếp. Cô mở tủ lạnh, mỉm cười xúc động khi
thấy có hai chai sữa. Alan ghét uống sữa. Marina đi khỏi nhà nhưng anh
vẫn nhớ đến cô.

Cô mở nút ngửa cổ tu ngon lành. Rồi trở lại phòng ngoài, mở túi lấy

chiếc mũ rơm, đôi găng da dê đen rơi ra. Nóng quá không thể đeo găng. Cô
đặt mũ chon von lên đầu, mở cửa sổ: không khí bên ngoài càng bỏng rát.
Cô vào buồng tắm, chờ đón lúc dòng nước mát tưới lên thân mình. Vòi đã
mở, chẳng thấy gì. Cô vào bếp, cũng làm như vậy ở chỗ bồn rửa bát: vẫn
chẳng có gì. Cô bỏ mũ, nhặt găng, vò một nắm nhét vào túi xách, mặc quần
áo, đi dép, nhón chùm chìa khóa trong gạt tàn. Cô rất yêu Alan, nhưng yêu
chưa đến mức nhịn được tắm khi muốn tắm.

Cô ngẫm nghĩ xem nên tạm thời ký gửi tấm thân vào đâu. Nghĩ vài giây

rồi mở sổ ghi địa chỉ, nhấc máy, quay số.

***

Arnold Hackett bận áo ngủ lụa tím hoa cà đang nghỉ ngơi trên chiếc

đivăng thấp trong nhà Poppie do lão trả tiền thuê gần hai năm nay. Lão còn
thanh toán nhiều hóa đơn khác cho Poppie. Trước hết là khoản học phí đại
học rất cao của người anh Peter đang mơ trở thành kiến trúc sư. Chưa kể
2.000 đô la tiêu vặt mỗi tháng. Lão thường nghĩ với ý bao dung vui vui:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.