BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 65

— Thế Victory I đâu? - Alan hỏi, mắt dừng lại hơi quá lâu trên ngực cô

Ann. - Chìm rồi sao?

Cô mỉm cười:
— Victory sẽ thuộc ông sử dụng từ 26 như đã thỏa thuận. Thuyền

trưởng le Guern theo lệnh ông sẽ đi Italia, Sardaigne, Corse, Grèce, tóm lại,
tùy sở thích của ông. Thời tiết rất tốt. Biển lặng như làn dầu ấm. Ông có
cần chỗ nghỉ trong thời gian dừng chân? Chúng tôi có những chỗ tuyệt đẹp,
cho thuê từ vài tuần đến hàng năm. Có sẵn đầy tớ.

— Tôi nghỉ ở khách sạn.
— Majestic, Cariton hay Negresco?
— Majestic.
Cô gật đầu tán thưởng:
— Séc du lịch của ông đây.
Cô đặt vào tay anh chiếc phong bì khá nặng, lúc đưa, ngón tay cô lướt

qua ngón tay Alan. Mỗi người ngay lập tức hiểu rằng người kia đã cảm
nhận sự chung đụng thoảng qua ấy.

— Cô nghỉ việc lúc mấy giờ?
Cô mở tròn cặp mắt rất ngây thơ:
— Lúc 5 giờ 30. Để làm gì?
Tuy nhút nhát, anh cũng nhảy ào xuống nước.
— Nếu cô không có việc gì hơn, tôi nghĩ rằng... tôi ăn tối có một mình.

Có lẽ chúng ta có thể?

Cô tỏ vẻ tiếc, cắn môi ra chiều lúng túng khó xử.
— Tối nay? Em trót có hẹn rồi...
Alan vội vàng rút lui:
— Rất buồn. Mà tôi cũng quên khuấy đi mất. Chính tôi cũng hẹn đi

nhậu với bạn cũ, loại mà chắc cô cũng biết. Đáng tiếc thật.

Hoảng hồn sợ anh ta bay mất, cô vội nói liền một hơi:
— Em sẽ hẹn lại được thôi! Nhưng cần về qua nhà chút xíu. Gặp ông ở

đâu?

Sổ tay bút chì hiện ngay trên tay cô. Alan nói dối không do dự:
— Tôi trọ ở nhà hàng Pierre.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.