BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 68

thâm trầm. Chúng nói, tức là thông minh. Chúng vừa sổ mũi, mọi người lập
tức phát ho phát hen. Chỉ cần chúng thản nhiên nêu ra một ý lập tức mọi
người mọi chốn răm rắp thi hành.

— Mình cháy túi rồi, - Alan tức điên lên.
— Nhầm to. Cậu là triệu phú đôla, chính cậu đã chứng minh cho mình.
— Tiền này không phải tiền mình.
— Không sao! Vì mọi người đều cho là của cậu.
— Trong bao lâu hả thằng ngốc?
— Nếu cậu không phạm sai lầm, nó là của cậu suốt đời. Tiền chảy theo

tiền. Dù cậu chỉ giàu có trong hai tuần lễ cũng đủ để giàu có suốt đời nếu
cậu là thằng thông minh vừa phải.

— Biết đâu chẳng bị vỡ mặt!
— Mình mơ được như cậu mà không được!
Món trứng cá được mang lên, đựng trong ống pha lê phủ đá bào nhỏ.

Người quản lý rượu rót vodka. Hai chiếc cốc mờ hơi lạnh. Bannister nâng
cốc:

— Chúc may mắn, Alan!
Chỉ món trứng cả:
— Cavia trắng, hạt to. 100 đôla.
Alan không nín được cười:
— Cậu cũng chết cóng rồi!
— Thức ăn nhà giàu, rượu nhà vua! Cậu sẽ thấy đầu óc hoạt động tốt

hơn. Bụng đầy khoai thì đầu chỉ có những ước mơ nhà quê.

— Cậu học những câu ấy ở đâu vậy? - Alan phết một thìa trứng cá muối

lên lát bánh mì đen.

— Ăn thế nào thành người thế ấy. - Bannister trịnh trọng kết luận.
Alan nhìn anh chăm chú:
— Cậu làm mình phục lăn, Sammy. Không biết cậu gặp điều gì, nhưng

từ bữa qua cậu khác hẳn. Không nhận ra được nữa.

— Mua vàng chưa?
— Rồi. 200.000 đôla.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.