BÀI GIẢNG CUỐI CÙNG - Trang 158

53. Không bao giờ bỏ cuộc

Khi đang học năm cuối của trường phổ thông, tôi nộp đơn xin vào Ðại
học Brown và đã không được nhận. Tôi ở trong danh sách đợi. Tôi đã gọi
điện cho văn phòng nhập học cho tới khi cuối cùng họ quyết định nhận tôi.
Họ thấy tôi quá muốn được vào trường.

Tính bền bỉ, kiên trì đã giúp tôi vượt được bức tường gạch.

Tới lúc tốt nghiệp Brown, tôi không hề nghĩ sẽ học tiếp cao học. Mọi

người trong gia đình tôi đi học, rồi nhận việc làm. Họ không bao giờ tiếp
tục theo đuổi con đường giáo dục cao hơn.

Nhưng Andy van Dam, “ông cậu Dutch” và thầy tư vấn của tôi ở

Brown, đã khuyên tôi “Hãy lấy bằng tiến sĩ. Hãy trở thành giáo sư.” “Sao
tôi lại cần làm việc đó?" - tôi hỏi ông.

Và ông nói: “Bởi vì cậu là một người bán hàng rất giỏi, và nếu cậu đi

làm cho một công ty, họ sẽ sử dụng cậu làm người bán hàng. Nếu cậu trở
thành người bán hàng, cậu cũng có thể bán thứ hàng rất đáng giá, như giáo
dục chẳng hạn.” Tôi mãi mãi biết ơn lời khuyên này.

Andy bảo tôi nộp đơn xin vào đại học Carnegie Mellon, nơi ông đã gửi

những sinh viên xuất sắc nhất của ông. “Cậu sẽ được nhận vào đó, không có
vấn đề gì cả.” - ông nói. Ông đã viết cho tôi một bức thư giới thiệu.

Các giáo sư ở Carnegie Mellon đọc thư giới thiệu nhiệt tình của ông. Họ

xem điểm học khá tốt và điểm thi vào cao học không mấy hoàn chỉnh của
tôi. Họ xem xét lại hồ sơ xin học của tôi.

Và họ đã từ chối tôi.

Tôi được nhận vào một số chương trình tiến sĩ ở các trường khác, nhưng

Carnegie Mellon thì không muốn nhận tôi. Tôi tới văn phòng của Andy và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.