BÀI GIẢNG CUỐI CÙNG - Trang 36

“Đúng!” - ông nói. – “Vậy chúng ta sẽ tập những gì hai mươi mốt người

kia cần 1àm.”

Nền tảng. Đó là phần thưởng lớn nhất mà huấn luyện viên Graham đã

ban phát cho chúng tôi. Nền tảng, nền tảng, nền tảng. Là một giáo sư đại
học, tôi thấy đây là bài học mà rất nhiều sinh viên đã lờ đi, và chính họ luôn
luôn là những người phải chịu thiệt hại. Bạn phải trau dồi nền tảng trước
nhất, bởi nếu không, bạn sẽ không làm nổi bất kỳ một thứ cao siêu nào
khác.

---

Huấn luyện viên Graham rất khắt khe với tôi. Tôi còn nhớ về một bài

tập. “Em làm sai hoàn toàn rồi, Pausch. Quay trở lại! Làm lại!” và tôi cố
làm động tác mà ông muốn. Nhưng vẫn không đủ. “Pausch! Sau giờ tập, em
bị phạt hít đất.”

Khi giải tán, một trợ lý huấn luyện viên bước đến chỗ tôi. “Huấn luyện

viên Graham “hành” em khá dữ đúng không?” - ông hỏi.

Tôi gần như không còn sức để thốt lên tiếng “vâng.”

“Ðó là một điều tốt.” - viên trợ lý nói. - “Khi em làm sai mà không còn

ai nói với em một điều nào nữa, thì có nghĩa là họ đã bỏ em.”

Bài học này đã lưu lại trong tôi suốt cuộc đời. Khi bạn thấy bạn làm

điều gì đó xấu xa mà không ai thèm nói với bạn nữa, thì đó chắc chắn là chỗ
không tốt cho bạn. Có thể bạn không muốn nghe, nhưng những lời phê bình
thường cho bạn biết mọi người vẫn còn yêu mến bạn, quan tâm tới bạn và
muốn giúp bạn tiến bộ.

Ngày nay, chúng ta nói rất nhiều về việc tạo cho trẻ em lòng tự trọng.

Nhưng, đó không phải là thứ có thể ban phát, mà là thứ phải tự rèn luyện và
phát triển. Huấn luyện viên Graham không chiều chuộng chúng tôi. Lòng tự
trọng? Ông biết chỉ có một cách để dạy trẻ tự phát triển phẩm chất này: Hãy
đưa cho các em môt việc mà các em không làm nổi ngay, các em sẽ phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.