17.
Không phải mọi chuyện thần tiên đều kết thúc êm đẹp
Jai và tôi làm lễ cưới dưới cây sồi 100 tuổi trong vườn của một lâu đài
Victorian
[26]
nổi tiếng ở Pittsburgh. Đó là một lễ cưới nhỏ, nhưng tôi lại
thích những tuyên bố lãng mạn lớn lao, do vậy mà Jai và tôi đã đồng ý để
bắt đầu cuộc hôn nhân của chúng tôi một cách đặc biệt.
Chúng tôi không rời lễ cưới trên một chiếc xe với những ống lon treo
lủng lẳng phía sau. Chúng tôi không lên một chiếc xe có ngựa kéo. Thay
vào đó, chúng tôi lên một khinh khí cầu cực lớn nhiều màu sắc. Nó nhấc
bổng chúng tôi lên các đám mây, trong khi bạn bè và những người thân vẫy
tay, chúc chúng tôi thượng lộ bình an. Một khoảnh khắc thật hoành tráng!
Khi chúng tôi bước lên khinh khí cầu, Jai tươi cười rạng rỡ. “Thật giống
như câu chuyện thần tiên trong một cuốn phim của Disney.” - cô nói.
Thế rồi khinh khí cầu va phải mấy cành cây lúc bay lên. Không có vẻ
quá hệ trọng, nhưng nó cũng gây một chút luống cuống. “Không vấn đề gì.”
- người lái khinh khí cầu nói. – “Thông thường thì chúng ta vẫn bình an khi
vướng phải mấy cành cây.”
Thông thường?
Chúng tôi xuất phát chậm một chút so với chương trình, và người lái
khinh khí cầu nói như vậy có thể khó khăn hơn, bởi trời sẽ tối. Và gió lại
thay đổi. “Tôi không điều khiển nổi hướng bay. Chúng ta chắc phải trông
chờ vào gió.” - ông nói. – “Nhưng mọi việc sẽ tốt thôi.”
Khinh khí cầu bay qua vùng đô thị Pittsburgh, bay qua bay lại trên ba
con sông nổi tiếng của thành phố. Đó không phải là nơi mà khinh khí cầu
muốn đến, và tôi có thể thấy người lái khá lo lắng. “Không có chỗ nào để hạ
cánh.” - ông nói, gần như với chính mình. Rồi ông nói với chúng tôi:
“Chúng ta phải tìm chỗ.”