BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 105

thực ngươi trông cũng rất anh tuấn, hà tất đố kị với gương mặt của ta, hủy
dung ta?”

Tiết Linh Bích lạnh lùng nói, “Nếu ngươi không rửa, sau này cũng không

cần rửa nữa đâu.”

Phùng Cổ Đạo chúi mạnh đầu xuống, đem cả khuôn mặt đều ngâm vào

trong nước.

.

Lại lần nữa lên đường.

Phùng Cổ Đạo hái được vài loại quả dại ven đường để hai người lót dạ.

Sau đó hai người ý thức được, quả dại ở đây sở dĩ có thể êm đẹp trưởng
thành, là vì chúng nó phi thường khuyết thiếu giá trị để người ta ham muốn.

Ngày dần dần chuyển trưa.

Trên trán Tiết Linh Bích dần dần toát ra một tầng mồ hôi mỏng, đùi phải

bị thương không ngừng truyền đến từng cơn đau đớn.

Phùng Cổ Đạo đi dò xét phía trước, qua một lúc liền chạy về, hưng phấn

nói, “Phía trước có một hộ nhân gia.”

“Có nuôi gia súc không?” Tiết Linh Bích dừng bước.

“Nuôi vài con gà.”

Tiết Linh Bích nhíu nhíu mày.

“Nuôi gà mới tốt, có thịt ăn.” Phùng Cổ Đạo dụ hoặc nói, “Vả lại có thể

hỏi xin hộ nhân gia đó vài bộ xiêm y sạch sẽ để mặc.”

Vừa nghe hai chữ sạch sẽ, Tiết Linh Bích đã bị thuyết phục rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.