BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 117

“Sau đó ngoại tử bị cách chức quan thả ra, chúng ta vốn tưởng chuyện

này dừng ở đây. Ai ngờ Sử Diệu Quang kia đột nhiên thăng quan tiến tước,
nguyên nhân chính là mở kho lúa cứu trợ thiên tai!” Nàng tức giận đến toàn
thân run rẩy, “Đây rõ ràng là ngoại tử làm, hắn lúc đó chỉ biết nói tất cả
phải dựa vào hoàng thượng mới được! Bây giờ công lao lại bị hắn một
mình ôm vào! Không chỉ như vậy, sau đó không ngừng có hắc y nhân tới
truy sát ta và ngoại tử. Cho tới hai năm trước, chúng ta trốn ở chỗ này bế
môn không ra, mới xem như tránh được tai mắt của hắn.”

Phùng Cổ Đạo nói, “Chuyện này nghe ra, có vẻ như Cố Hoàn Khôn và

Sử Diệu Quang liên thủ làm nên.”

“Phụ thân Sử Diệu Quang là thái sư đương triều. Cố Hoàn Khôn tự nhiên

muốn lấy lòng hắn, hy sinh một kẻ vô danh tiểu tốt, không đáng kể gì như
ngoại tử.” Lương phu nhân đột nhiên ném búa lên cao, quay đầu đi ra
ngoài.

Phùng Cổ Đạo nói, “Phu nhân đi đâu vậy?”

Lương phu nhân phủi phủi quần, “Đến thửa ruộng bên kia hái vài cây

rau.”

“Ta đi cho.” Phùng Cổ Đạo mỉm cười chặn trước người nàng, “Ăn nhờ ở

đậu lại du thủ du thực, ta rất áy náy.”

Lương phu nhân hỏi ngược, “Ta nói muốn mời các ngươi nghỉ lại bao

giờ?”

Phùng Cổ Đạo nghẹn lời.

Lương phu nhân nói, “Các ngươi muốn nghỉ lại cũng được, ngươi giúp

chúng ta thuyết phục Tuyết Y Hầu giúp ngoại tử lật lại bản án.”

“Chuyện đã lâu rồi, sợ là không dễ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.