BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 166

hiển lộ toàn bộ không hề bỏ sót thần vận ngạo nghễ kiên cường trong lúc
giở tay nhấc chân trên người hắn. Loại thần vận này, thập phần giống Minh
Tôn ngày đó giao thủ với mình.

“Ngươi để tranh lại đi.” Tiết Linh Bích thấy Đoan Mộc Hồi Xuân bình

tĩnh nhìn mình, “Chuyện bản hầu đã hứa nhất định sẽ làm được.”

Đoan Mộc Hồi Xuân lúc này mới đặt tranh lên bàn, cáo từ rời đi.

Phùng Cổ Đạo vội ho một tiếng, “Hồi nãy Hầu gia nói, chuyện đã hứa

nhất định sẽ làm được?”

“Ừ.” Tiết Linh Bích kéo tranh tới gần, tỉ mỉ quan sát.

“Không biết Hầu gia còn nhớ lúc trước hứa với ta chuyện gì không?”

Phùng Cổ Đạo dò hỏi.

Tiết Linh Bích từ sau tranh ngẩng đầu, quay lại nhìn hắn, “Hộ bộ còn

trống.”

Phùng Cổ Đạo bồi cười, “Hầu gia quả nhiên có trí nhớ tốt.”

“Chuyện này không nên nóng vội.” Tiết Linh Bích nói, “Bản hầu tự có

chừng mực.”

“Thì đó thì đó. Chỉ cần ghi ở trong lòng, ta an tâm rồi.” Phùng Cổ Đạo

rót đầy chung rượu bị y làm đổ lúc nãy, “Mời Hầu gia.”

Tiết Linh Bích thu lại bức tranh, đặt sang một bên, giơ lên chung rượu.

Phùng Cổ Đạo vội vã đưa chung của mình tới.

Tiết Linh Bích nhìn hắn, chậm rãi chạm vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.