BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 165

Khóe miệng Phùng Cổ Đạo lộ ra một mạt tiếu ý không thể nhận ra,

nhưng rất nhanh nghiêm mặt nói, “Người vẽ cũng không tồi.”

Đoan Mộc Hồi Xuân nói, “Quá khen.”

Ánh mắt Tiết Linh Bích lưu luyến hồi lâu trên gương mặt của người

trong tranh, thần sắc trong mắt có chút phức tạp, nhưng cuối cùng nhất nhất
thu về thành thoải mái, “Đây là Minh Tôn?”

Đoan Mộc Hồi Xuân không chút do dự đáp, “Phải.”

Tiết Linh Bích yên lặng nhìn thẳng vào mắt hắn trong giây lát, mới quay

đầu nhìn về phía Phùng Cổ Đạo.

Phùng Cổ Đạo nhướng hai hàng lông mày nói, “Sao Hầu gia lại nhìn ta

như vậy?”

“Không có gì.” Tiết Linh Bích vuốt ve ngắm nghía chung rượu, nhưng

không cẩn thận làm cho rượu trong chung văng ra, “Ta chỉ đang thấy khó
hiểu, vì sao Minh Tôn cư nhiên trông không dễ nhìn bằng ngươi chứ.”

Phùng Cổ Đạo vuốt mặt nói, “Khi còn bé ta được gọi kim đồng nhiều

hơn thần đồng, câu mà nương ta mắng ta nhiều nhất là kim ngọc bên ngoài,
bại nhứ bên trong. Cho nên, ngươi cho rằng Minh Tôn nên dễ nhìn hơn ta
kỳ thực… Rất vô lý.”

(kim ngọc bên ngoài, bại nhứ bên trong: bên ngoài thì tô vàng nạm ngọc,

bên trong tả tơi như ruột bông)

Tiết Linh Bích dời ánh mắt thả lại lên bức tranh.

Người trong tranh kỳ thực trông cũng không khó nhìn, anh mi tuấn mục,

mặt như quan ngọc, nhưng khi hợp cùng một chỗ lại có vẻ hết sức bình
thường. Tranh được vẽ cũng không tinh tế, nhưng chính là rất ít nét vẽ, lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.